Chờ cho đến lúc Lâm Quân Trạch tan việc trở về, Cố Tri Ý mới báo chuyện với Lâm Quân Trạch, xong cũng ngạc nhiên.
Theo lý mà thì cha Lâm hẳn kiểu qua loa như , chắc chắn nguyên nhân gì đó mới khiến họ yên tâm để Lâm Hiểu Lan đến quân đội.
nếu đến nơi thì cũng cần một đoạn thời gian nữa.
Tính toán thời gian, đến lúc đó đến đón Lâm Hiểu Lan.
“Anh xem, Hiểu Lan xảy chuyện gì đó với trong nhà ?” Cố Tri Ý vẫn hỏi điều cô nghi ngờ.
“Ừm, hẳn là chuyện gì đó . Không điện báo cũng tỉ mỉ. Chờ khi Hiểu Lam đến thì hỏi rõ ràng thử!”
Lâm Quân Trạch trả lời, dù bây giờ suy nghĩ nhiều thế nào thì cũng ko , vẫn còn ở xa như , tin tức gì cũng dễ dàng, chỉ thể chờ trong cuộc Lâm Hiểu Lan đến đây mới .
Mấy ngày nay, ngược Cố Tri Ý qua với các chị dâu doanh trưởng khác tệ.
DTV
Chỉ là mỗi ngoài đều đụng chị dâu nhà bên , cô đều dùng một loại ánh mắt ghen ghét cô, Cố Tri Ý cũng bản đắc tội với cô ở .
Sau đó, Cố Tri Ý vẫn hỏi Trần Nguyệt Hương thì Trần Nguyệt Hương mới kể hết nguyên nhân chân chính với cô.
Cố Tri Ý cảm thấy thật sự là một chậu m.á.u chó mà!
Ừm, đơn giản là nhiệm vụ , tất cả họ đều là doanh trưởng nhưng đàn ông của thăng chức, họ cảm thấy Lâm Quân Trạch cướp đoạt chức vị phó đoàn trưởng của họ.
Cố Tri Ý cũng bó tay ! Chẳng lẽ lãnh đạo phía đều mù cả ? Họ còn ai là công thần, nào công lao nhỏ hơn?
nguyên nhân rõ ràng thì Cố Trị Ý còn vướng mắc nữa.
Nghe chị dẫu là đến từ thành phố, thế mà tư tưởng giác ngộ về điều nhỉ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-368.html.]
hình như chị dâu trong thành và chị dâu đến từ nông thôn thật sự đúng là phân biệt rõ ràng, thỉnh thoảng khi thấy thì chảo hỏi một tiếng, còn bình thường khi chuyện gì cũng sẽ cùng tán gẫu nọ.
Cố Tri Ý chỉ cảm thấy thật sự buồn , cô ngờ ở một nơi như khu nhà tập thể trong quân đội thế mà vẫn còn phân chia theo nhóm như .
bản cô chỉ đến đây theo quân, ở đây cũng xem như để nghỉ ngơi một hai năm, đến lúc cần thi đại học thì chắc chắn là rời khỏi đây.
Cho nên nếu thể tiếp xúc thì tiếp xúc, còn thể tiếp xúc thì bản cô cũng cần đuổi theo là .
Không nghĩ mấy chuyện thế nữa, cô tính toán thời gian một lượt, bản cô ở đây cũng gần một tháng , đoán chừng thì Lâm Hiểu Lan cũng sắp đến nơi .
May mắn vẫn còn một phòng, đến cũng chỗ ở, còn hai em Đại Bảo và Nhị Bảo sẽ ngủ ở phòng của cô.
Vốn dĩ hai em sang phòng của ngũ, hai đứa lấy đủ loại lý do, nhưng bây giờ thì , Lâm Hiếu Lan sắp đến . Thế là hai em lý do để ngủ trong phòng của Cố Tri Ý.
Lúc ăn cơm buổi tối, Cố Tri Ý hỏi thăm Lâm Quân Trạch: “Em gái của sắp đến , đến lúc đó, đón cô chứ?”
Lâm Quân Trạch để ý lắm : “Anh chuyện với Cương Tử , bảo ngày mai đến ga xe lửa đón em .”
Đại Bảo cô sắp đến, đang ăn một miếng cơm, còn nuốt xuống lơ mơ hỏi: “Cô sắp đến ạ?”
“ ! Cô đến tìm các con chơi.” Cố Tri Ý .
“Cô chúng con là con nít.” Nhị Bảo chính là yêu tinh chuyên tố cáo.
Lâm Hiểu Lan còn đến nơi hai đứa cháu .
Cố Tri Ý tóm lấy đầu của hai đứa, : “Cô của các con cũng sai mà, các con còn là con nít ?”
Nhị Bảo cực kỳ phục, hừ hừ : “Mẹ, chúng con đều là hùng nhỏ, mới là con nít !”
Được thôi! Thỏa mãn giấc mộng hùng nhỏ của chúng ! Cố Tri Ý cũng thêm gì nữa.