Cố Tri Ý đến đều khỏi cảm thán, Cương Tử thật , nếu như đưa mấy thứ về, cha Lâm sẽ vui vẻ.
Rốt cuộc còn kết hôn, nhưng thể chăm sóc như , điều đó cho thấy cũng coi trọng con gái nhà .
Cha Lâm cũng quá coi trong những thứ . Họ chỉ cảm thấy con gái của họ giao phó cho .
Buổi tối Cương Tử ăn cơm ở bên nhà Cố Tri Ý, ăn xong liền trở về thu dọn một ít quần áo, ngày mai chuẩn xuất phát.
khi chuẩn rời , Lâm Quân Trạch gọi Cương Tử sang một bên. Cũng dặn dò gì với .
Cố Tri Ý nghĩ rằng gì ngoài yêu cầu đối xử với em gái .
Buổi tối, Đại Bảo và Nhị Bảo dường như rằng cô nhỏ của họ sẽ rời , vì cả hai đều theo Lâm Hiểu Lan.
Cả hai dường như dần hiểu ý nghĩa của cuộc chia tay.
Trước đây khi còn ở thôn Phúc Lâm, bọn nhỏ buồn khi rời xa đồng bọn, Cố Tri Ý với họ: “Con sẽ gặp nhiều trong đời cuộc đời , cũng sẽ lời chia tay với nhiều , vì , con hãy trân trọng thời gian còn bên .”
Nếu đến lúc lời chia tay, chúng hãy lời chào tạm biệt.
Lúc đó cả hai ngơ ngác mờ mịt, nhưng họ vẫn mơ hồ , ví dụ như cô nhỏ , lời tạm biệt với cô nhỏ!
Cả hai đứa nhỏ chia cho Lâm Hiểu Lan một ít tiền tiết kiệm riêng và một ít kẹo. Khiến cô nhỏ như Lâm Hiểu Lan vô cùng cảm động.
Buổi tối hai đứa nhỏ cũng theo ngủ với Lâm Hiễu Lan, Cố Tri Ý sáng sớm dậy lấy bột nhồi sẵn ở trong gian nướng thành bánh.
Gói một ít chân gà, quả khô, còn một ít quả lê mua ở Cung Tiêu Xã.
Sau khi thứ chuẩn xong, sủi cảo cũng chín.
Mọi lượt rời giường, đều lên xe ăn sủi cảo, xuống xe ăn mì.
Buổi sáng hôm nay chính là nhân thịt heo nhân bắp, còn cả nhân nấm hương.
Sau khi ăn xong, Lâm Hiểu Lan cũng xách ngoài chiếc túi thu dọn, cũng một tiếng với tài xế ngoài mua đồ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-391.html.]
Thuận tiện đưa bọn họ một đoạn đường.
Lâm Quân Trạch ăn xong cơm sáng, cũng chuẩn , chẳng qua là một đàn ông, cho nên về phương diện tình cảm chút kiềm chế.
Trước khi vài câu với Lâm Hiểu Lan: “Nếu bắt nạt em, em cứ với tư, em dạy dỗ .”
Lâm Hiểu Lan nặng nề gật đầu.
Lâm Quân Trạch dặn dò xong cũng .
Cố Tri Ý đưa hai lên xe, ôm Tam Bảo họ rời .
Lâm Hiểu Lan đột ngột rời , cô cũng chút quen, ngày thường cô việc gì cũng sẽ ở nhà chuyện với . Lải nhải bên tại cũng náo nhiệt. Bây giờ đột nhiên cô , căn nhà trở nên yên tĩnh hơn nhiều.
Chỉ một lúc, Tam Bảo khiến cho Cố Tri Ý cảm nhận , bao giờ khả năng yên tĩnh.
Một khi yên tĩnh, khẳng định sẽ chuyện gì đó xảy .
Cố Tri Ý đặt Tam Bảo giường, chính phòng bếp dọn dẹp chén đũa.
Kết quả, khi về phòng liền thấy, Tam Bảo đang lôi kéo khăn giấy để bàn, đến nỗi cả giường đều trải đầy khăn giấy.
DTV
“Tam Bảo.”
Cố Tri Ý gọi tên Tam Bảo, nghĩ tới Tam Bảo còn lộ một nụ vô xỉ.
Ô, hiện tại hai cái răng dài. Cười rộ lên khiến thể tức giận nổi.
Tối hôm qua, Cố Tri Ý cũng đưa lương thực cho cả hai bên Trương Lực và Đỗ Chấn Huy.
Nhìn tiền trong gian dần dần tăng nhanh, Cố Tri Ý cũng yên tâm.
Sau khi Lâm Hiếu Lan rời , trong nhà Cố Tri Ý cũng trở cuộc sống yên bình.
Đại Bảo và Nhị Bảo hiện tại ngủ trong căn phòng .
Dựa theo cách của Lâm Quân Trạch, là hai đàn ông trưởng thành, nên sớm tự ngủ một . Ở chỗ vướng chuyện của .