Rất nhiều cũng đến bên , cả vài vị lãnh đạo cấp cao, tuy lãnh đạo giống với lãnh đạo ở thế giới của Cố Tri Ý, nhưng thời gian và hướng tương tự một cách bất ngờ.
Không khí ở bộ đội bên càng khẩn trương hơn. Mà lúc , phiền toái tìm tới cửa.
Lúc Uông Mỹ Phương trong lúc hỗn loạn vô tình nhặt một chùm chìa khóa. Kỳ thật cô cũng đó là thứ gì. Suy nghĩ một hồi liền mang về nhà, đó vẫn là trong lúc vô tình thấy, bây giờ phía vẫn đang tìm kiếm một chùm chìa khóa.
Uông Mỹ Phương đoán rằng thứ trong tay của chính là thứ mà bọn họ tìm. Chỉ là, điều đầu tiên cô nghĩ đến là giao chùm chìa khóa cho tổ chức. Mà là, tự nổi lên chút tâm tư.
Chuyện lúc khiến trong lòng cô ghi hận Cố Trị Ý. Cô mượn tay Cố Tri Ý, kéo Lâm Quân Trạch xuống , như đàn ông của cô cơ hội lên ?
Chuyện , Uông Mỹ Phương vẫn luôn đặt ở trong lòng, cũng bàn bạc với đàn ông nhà .
Tự cô vẫn luôn suy nghĩ tìm cơ hội để đưa thứ tới tay Cố Tri Ý, đến lúc đó mới báo cáo lên cấp .
Chỉ cần đồ vật một khi lục soát ở chỗ Cố Trị Ý, đến lúc đó cho dù Cố Tri Ý miệng cũng nên lời.
Đương nhiên, chắc chắn tổ chức sẽ điều tra, cứ cho là Cố Tri Ý thật sự vô tội thì thế nào, chuyện như thì Lâm Quân Trạch lên, phía cũng sẽ thêm một chút băn khoăn.
lúc , dịp Tết Trung Thu, bộ đội bên mời của đoàn văn công tới bộ đội biểu diễn, cũng là giảm bớt khí áp lực một chút.
Bởi vì bên cũng hội trường gì đó.
Cho nên liền dựng tạm một cái đài biểu diễn ở khu đất trống ở trong khu viện, dọn ghế từ trong nhà , cùng cũng coi như là qua một cái tết trung thu.
Vào lúc buổi tối, một nhà Cố Tri Ý ăn xong cơm chiều xong liền theo ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-427.html.]
Cố Tri Ý ôm Tam Bảo, Lâm Quân Trạch dọn một cái ghế, hai em Đại Bảo thì tự mang theo ghế nhỏ, chạy ở phía .
Hôm nay bởi vì biểu diễn cho nên đều ăn tương đối sớm, tới bên từ sớm, sắp xếp xong ghế, chiếm vị trí .
Trẻ con thấp bé, đều ở đằng , bên nhiều như , Cố Tri Ý cũng quân bọn nhóc.
Còn vài còn ăn xong cơm, cầm theo cái chén ngay ở chỗ ăn.
Thời gian hội diễn văn hóa nhanh đến, bài hát biểu diễn đều thuộc vễ thời đại , thêm một ít bài hát chữ tình nữa.
Bọn nhỏ đầu tiên thấy biểu diễn ở ngay mắt, hai nhóc đều xem đến tập trung tinh thần, ngay cả một đứa nhóc con như Tam Bảo cũng vui vẻ nhún nhảy ở đùi Cố Tri Ý.
Chờ đến khi sắp tan cuộc, Cố Tri Ý về , bằng một hồi chen chúc với . Cho nên cô bế Tam Bảo .
Mà một bên Uông Mỹ Phương vẫn luôn đang tìm kiếm cơ hội.
Nhìn thấy Cố Tri Ý ôm Tam Bảo, liền bộ cẩn thận va .
Cố Tri Ý đụng một cái lảo đảo, việc đầu tiên nghĩ đến là che chở cho Tam Bảo. Cho nên cũng để ý túi cô đựng tã cho Tam Bảo rớt thứ gì .
Uông Mỹ Phương thấy chuyện tình giải quyết mỹ như , với Cố Trị Ý: “Ôi chao, em dâu Lâm đó hả, ngại quá, va khiến em thương đấy chứ?”
Nụ lúc của Uông Mỹ Phương chân thành hơn nhiều, rốt cuộc chuyện mà cô thành công hơn phân nửa.
Chỉ là nụ tươi ở trong mắt Cố Tri Ý chính là chút kỳ lạ. cũng chỉ lắc lắc đầu, : “Không , chị dâu chú ý chút. “
DTV
Nói xong liền ôm Tam Bảo .