Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 440

Cập nhật lúc: 2024-12-19 12:59:19
Lượt xem: 67

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cảm ơn thím ạ!” Bọn nhỏ nhận bao lì xì và cảm ơn xong thì bắt đầu chạy ngoài chơi cùng mấy đồng bọn nhỏ, căn nhà quá lớn bớt đám nhỏ trông trống trải hơn nhiều.

Hôm nay, bởi vì Lâm Quân Trạch mới thăng chức, sợ khách đến chơi mà trong nhà ai cho nên hai vợ chồng cũng chỉ hàn huyền vài câu dẫn theo mẫy đứa nhỏ về nhà.

DTV

Quả nhiên, mới về đến nhà bao lâu thì mấy nhà lục tục tới chúc tết. Cố Tri Ý cũng bắt đầu vội vàng tiếp đón khách khứa, chỉ cần thấy trẻ con thì đưa bao lì xì và khen ngợi vài câu.

Không khí lúc sáng sớm cũng tệ, chẳng qua Cố Tri Ý cảm thấy thực sự là chút mệt mỏi. Thế nhưng, khi nghĩ đến sẽ xuất hiện càng ngày càng nhiều nên cô cũng cố gắng vực dậy tinh thần.

Giữa trưa nghỉ ngơi xong thì vẫn chiêu đãi khách khứa như cũ. Mọi tới chúc tết đều mang theo ít quà tết, lúc Cố Tri Ý nhận đồ thì cũng đưa một túi đồ để quà đáp lễ. Bên trong túi một quả lê và một quả quýt thường thấy ở bên , còn mấy viên kẹo nữa. Các túi quà đều giống hệt , cũng cần lo lắng về việc đối xử khác gì đó.

Một ngày cứ như mà trôi qua, buổi tối hôm đó Cố Tri Ý nấu một nồi lẩu để cả nhà cùng ăn tối. Bên ngoài tuyết vẫn rơi thưa thớt, trong phòng thì cả nhà đang vây quanh bếp lò để ăn bữa cơm tất niên của riêng gia đình họ.

Bên trong nồi sôi sùng sục phát vài tiếng “ùng ục ùng ục”, giữa nồi một ô vuông để ngăn cách hai bên, một bên là nước lẩu đỏ tươi cay rát và bên còn là nước lẩu gà thơm nồng đậm. Bọn nhỏ sẽ ăn bên lẩu canh gà, còn Cố Tri Ý và Lâm Quân Trạch thì ăn lẩu cay.

Đại Bảo tò mò gắp một miếng khoai tây cắt nhỏ trong nồi lẩu cay, mới cắn một miếng thì cảm thấy món thực sự là ăn quá ngon. Thế nhưng, chờ đến khi bé nhai hết miếng khoai tây thì mới cay đến mức thở phì phò, thể uống thật nhiều nước và lè lưỡi.

“Đã bảo các con là cái cay từ , bây giờ còn ăn nữa ?”

Vốn dĩ Cố Tri Ý cũng chỉ giỡn một câu, nghĩ rằng Đại Bảo gật gật đầu, “Vẫn ăn chứ ạ, ăn ngon lắm!” Đại Bảo cảm thấy món cay nhưng ăn thích, quả thực là khiến ngừng mà .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-440.html.]

Cố Tri Ý gõ gõ đầu Đại Bảo đầu, “Trẻ con mà ăn cay thì dày sẽ chịu nổi , đến lúc đó mà đau bụng thì đừng kêu đấy.”

Đại Bảo sợ hãi che che bụng nhỏ của , nhỏ giọng hỏi: “Vậy, ơi, khi nào con mới thể ăn cay ạ?”

“Chờ đến khi con trưởng thành .” Lâm Quân Trạch đang một bên trả lời.

Đại Bảo bất đắc dĩ mà thở dài một . Làm trẻ con khó khăn quá mất, chuyện gì cũng chờ đến khi trưởng thành hết.

Cố Tri Ý tức giận hỏi: “Gì thế? Tết nhất thở dài?” Đứa con trai của cô còn nhỏ mà đa sầu đa cảm .

Đại Bảo từ từ : “Mẹ ơi, con lớn lên nhanh một chút cơ! Trưởng thành thì mới thể thật nhiều thật nhiều chuyện vui.”

Đứa nhóc ngốc, chờ đến khi con lớn lên thì sẽ còn trưởng thành nữa ! Cố Tri Ý nghĩ thầm trong lòng.

“Vậy con ăn nhiều cơm , thì mới mau lớn lên .” Cố Tri Ý cho lệ.

Thế nhưng đó Đại Bảo cũng ăn lẩu cay thêm nữa mà chỉ ngoan ngoãn ăn nước lẩu gà.

Bởi vì đang ăn lẩu nên Cố Tri Ý bèn lấy một ít Coca từ trong gian , hơn nữa còn là Coca ướp lạnh. Đại Bảo và Nhị Bảo chỉ mới uống một ngụm thôi yêu thích Coca ngay.

Tam Bảo thấy cha trai ăn uống vui vẻ như thì kêu vài tiếng tỏ vẻ cũng : “Măm, măm!”

Loading...