Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Tử Lâm cũng sai nên bèn gật gật đầu tỏ vẻ , lúc Cố Tử Mộc mới buông . Cố Tử Mộc nhỏ giọng : “Bao giờ về nhà !” Sau đó, hai em coi như việc gì mà tiếp tục gia nhập đám lao động.
Lúc loa báo tin trong thôn cũng bắt đầu về những tin tức liên quan đến việc khôi phục kỳ thi. Cố Tử Lâm cảm thấy cực kỳ bội phục trai , xảy chuyện động trời mà còn thể chuyên tâm việc như .
Thật trong lòng Cố Tử Mộc cũng cực kỳ kích động, chẳng qua là tính cách của tương đối nội liễm một chút nên luôn giấu chuyện trong lòng. Hôm nay đúng lúc là ngày nghỉ trong xưởng cho nên Cố Tử Mộc mới xuống ruộng hỗ trợ.
Trên đường tan trở về, ít đều đang đàm luận về vấn đề . Mọi đều đang thương lượng rằng lát nữa sẽ tới trấn tìm thử xem còn mua tài liệu học tập . Mà lúc thì hai em nhà họ Cố nắm giữ tài liệu học tập đang im lặng trong đám .
Chờ đến khi hai về tới nhà, Cố Khôn tan từ sớm đang trong sân hút thuốc, thấy hai trở thì sự vui mừng mặt ông thể nào che giấu nổi nữa, “Hai đứa cũng về tin tức đúng ?” Tuy là hỏi nhưng trong lòng ông cũng rõ .
Hai em vui vẻ gật gật đầu.
DTV
Cố Khôn bỗng nhiên Cố Tử Mộc, hỏi: “Lão đại, con nghĩ như thế nào?” Cố Khôn hỏi Cố Tử Mộc nghĩ như thế nào ý là hỏi xem sẽ tiếp tục việc trong xưởng chế biến thịt là thi đại học.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-444.html.]
Hiển nhiên là Cố Tử Mộc cũng cha hỏi cái gì, siết c.h.ặ.t t.a.y Cố Khôn thận trọng đáp: “Cha, con thi thử xem .”
Từ tới nay Cố Tử Mộc đều nghĩ là cả trong nhà nên nhiệm vụ gánh vác trách nhiệm lập nghiệp, nhưng hơn một năm nay Cố Tri Ý thường thư cho nên cũng nghiêm túc suy nghĩ .
Quả thật là thể tiếp tục việc trong xưởng chế biến thịt để kiếm tiền nuôi nhà, nhưng nếu thì trong lòng cũng thể nào tiếc nuối . Chính vì , lúc theo ý nghĩ của mà thi thử xem , nếu thi đậu thì chỉ thể coi như vận mệnh là như và về trong xưởng chế biến thịt tiếp thôi.
Cố Khôn cảm thấy ngoài ý chút nào với lời của Cố Tử Mộc, ông cũng chỉ gật gật đầu. Bây giờ ông cảm thấy vẫn còn trẻ nên cũng cần con trai dưỡng lão gì đó, đương nhiên là ông cũng hy vọng con trai chịu quá áp lực. Vốn dĩ là con trai cả trong nhà vất vả , nếu Cố Tử Mộc mong của riêng thì cứ để nó thi thôi! Ông gật gật đầu, “Được, cha cũng giúp gì cả, trong thời gian các con chỉ cần tập trung ôn tập là .”
Rồi đó ông về phía Cố Tử Lâm, : “Con cũng cha nên trọng một chút , con cứ yên tâm thi, trong nhà cha và con lo .” Giọng điệu chuyện với Cố Tử Lâm nhẹ nhàng cho lắm, nhưng sự quan tâm bên trong thì ít chút nào.
Cố Tử Lâm cũng hiện tại cũng là gia đình, đến lúc đó học đại học thì xác thật là trong nhà thể thiếu sự lo toan của cha . May mà hiện tại bọn họ vẫn hề chia nhà, nên cha giúp đỡ cũng tiện hơn.
Buổi tối cơm nước xong, cả nhà bàn bạc về chuyện và cũng đều tỏ thái độ vô cùng coi trọng. Nếu may mắn thi đậu thì nhà tận hai sinh viên đấy! Chuyện Lưu Ngọc Lan nghĩ còn dám nghĩ nữa! Thế nhưng hai đứa con trai quyết định nên bà cũng ủng hộ.