Cho nên mấy buổi thi của đó vẫn tiếp tục thuận lợi.
mà bởi vì khoa mà Cố Tri Ý thi chính là hệ thông tin, cho nên nhiều thêm một môn ngoại ngữ.
Hết thảy đều vẫn đang trong tầm kiểm soát của Cố Tri Ý.
Mỗi một đều sẽ nộp bài thi giờ, những học sinh cùng trường thi với cô tập mãi thành thói quen.
Mọi cũng đều cho rằng Cố Tri Ý là bởi vì bài nên mới bắt buộc nộp giờ.
Suy cho cùng thì đều là học sinh như cả, ai kiên trì tới tận mrột giây cuối cùng chứ, chỉ sợ bản bài đúng chỗ, là thiếu sót rơi rớt mất cái gì.
Cố Tri Ý một nhẹ nhàng mà khỏi trường thi.
Kỳ thật Cố Tri Ý từ sớm khác theo dõi.
Đương nhiên theo dõi cô nào khác xa lạ mà chính là giáo viên giám thi của môn thi thứ nhất toán học.
Cũng là đề bài quá khó, mà chỉ là bởi vì phương thức giải đề của Cố Tri Ý tương đối thú vị mà thôi, cho nên mới chú ý đến cô nhiều hơn.
Vị giáo viên cũng trong giới toán học, cái huyện thành nhỏ để giám thị, nghĩ tới còn thể gặp nhân tài.
Cố Trị Ý cũng , khi khỏi trường thi, liền thấy Lâm Quân Trạch cùng với ba đứa nhỏ đang chờ ở nơi đó.
Nhìn thấy Cỗ Tri Ý ngoài, đều cực kỳ kích động mà phất phất tay.
Nhóc Nhị Bảo chuyên cáo trạng , thấy Cố Tri Ý liền chạy đến gần, ôm lấy đùi của Cố Tri Ý, lên án : “Mẹ, thi xong ? Có là thể trở về nhà ạ?”
“ , thế?”
Cố Tri Ý sờ sờ đầu của Nhị Bảo, một màn liền là nhóc chuyện .
Quả nhiên!
Nhị Bảo lên án : “Ba ba nấu cơm cho chúng con, chỉ cho chúng con ăn cơm với đường, vẫn là thím Hương Hương thấy chúng con quá đáng thương, nên mới cho chúng con nhà thím ăn cơm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-451.html.]
Đại Bảo ở bên cạnh gật gật đầu, hai đứa nó kẻ xướng hoạ cứ thế bán sạch sẽ cha ruột của .
Cố Tri Ý.......
Ánh mắt tử vong về phía Lâm Quân Trạch, đàn ông , rõ ràng là tự bản thể nấu cơm, thế mà nấu cơm cho mấy đứa nhỏ ăn.
“Vợ ơi, thế mà, em giải thích .”
Lâm Quân Trạch thể là khát vọng sống sót mạnh.
Cố Tri Ý gật gật đầu, “Được! Trở về cho thời gian để giảo biện thật .”
Nói xong liền ôm lấy Tam Bảo lúc đang trong lòng n.g.ự.c .
Tam Bảo vài ngày thấy , thấy Cố Tri Ý liền trở nên kích động thôi, trong lòng n.g.ự.c Cố Tri Ý liền gắt gao ôm lấy cổ của Cố Tri Ý.
“Mẹ, nhớ nhớ.”
“Ai nha, cũng nhớ Tam Bảo lắm nha. Đi thôi, chúng cùng trở về nào.”
Lâm Quân Trạch bởi vì là cùng mua sắm xe qua đây, vặn mua sắm xe cũng lái đến đây , đoàn liền .
Trên đường Lâm Quân Trạch cũng hỏi Cố Tri Ý thi thố thế nào.
Anh đối với cô vợ nhà vẫn lòng tin, hơn nữa cho dù là thi rớt, là vẫn còn nữa ?
Về đến nhà cũng ăn ý mà đề cập đến chuyên .
mà, Cố Tri Ý vẫn tìm tính .
DTV
“Nói , chịu nấu cơm cho các con ăn?”
Lâm Quân Trạch gãi gãi đầu, ngượng ngùng : “Vợ , cơm nấu thể ăn .”
“Hử?” Lại tiếp tục đối diện với ánh mắt g.i.ế.c của Cố Tri Ý!!