Người rõ ràng từng nấu cơm, bây giờ cơm nấu thể ăn ?
Cuối cùng Lâm Quân Trạch cũng chỉ thể rõ ràng : “Vợ , tiền mua đồ ăn, trong nhà cũng chỉ chút đồ đủ dinh dưỡng đó, cũng thể để cho con đói mà đúng ?”
Cố Tri Ý đỡ trán. thời điểm khỏi nhà thể quên tiệt luôn vụ chứ.
Không đúng!
“Không tiền thuê phòng khách sạn bằng cách nào?”
Cố Tri Ý hoài nghi mà .
Lâm Quân Trạch ho khụ một tiếng.
“Vợ, cái đó, là tìm mượn đó.”
Lâm Quân Trạch đến cái cũng là chút ngượng ngùng.
Loại chuyện tiền nếu như binh lính trướng nhất định sẽ chê .
Khụ khụ khụ.
Cố Tri Ý đúng là thật sự nghĩ tới!
Được , việc là cô sai, cô nghĩ tới Lâm Quân Trạch thật sự tự cất giấu chút tiền thuê nhà nào.
Chỉ là mấy ngày nay phiền đến vị chị dâu Trần Nguyệt Hương , Cố Trị Ý về đến nhà liền đến nhà chị để lời cảm tạ.
Trần Nguyệt Hương thèm để ý : “Ai, là chuyện gì lớn , chị cũng , em cứ yên tâm thi , mấy đứa nhỏ vẫn còn chị trông giúp em mà.”
Cố Tri Ý cũng nhiều lời, sự cảm kích nhiều lúc dùng hành động để thể hiện là , cũng chỉ là mấy câu miệng.
Trần Nguyệt Hương cũng ăn ý mà hỏi Cố Tri Ý thi thế nào.
Cố Tri Ý cũng coi như , cảm thấy nhẹ nhõm một hồi.
Miễn cho mỗi hỏi trả lời thêm một , như thế mệt bao nhiêu.
Nói thêm vài câu liền trở về nhà.
Buổi tối chuẩn sẽ một bữa ăn ngon cho mấy cha con bọn họ, khao cái dày của bọn họ một bữa.
DTV
Cô rời nhà hai ba ngày liền, đây cũng là ủy khuất bọn nhỏ, theo cha ruột Lâm Quân Trạch .
Quá thô lỗ thẳng thắn.
Buổi tối ăn đồ ăn đó ruột , mấy đấu nhỏ đều ăn nhiều hơn một chén cơm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-452.html.]
Ăn xong còn bày vẻ mặt thỏa mãn mà khen: “Vẫn là hơn.”
“ , là nhất, mỗi đều sẽ cho chúng con đồ ăn ngon, giống như ba ba nhà chúng .” Nhị Bảo xong còn cố ý liếc mắt ba ruột nhà một cái.
Tiểu tử thúi, cánh cứng đúng ?
Rõ ràng là một hiểu lầm, nhưng biện pháp nào, cha ruột Lâm Quân Trạch nồi vẫn đội.
Mấy đứa trẻ đối với việc ba ba “ngược đãi” bọn nó trong suốt mấy ngày liền thể là ý kiến lớn.
Buổi tối đợi Đại Bảo và Nhị Bảo phòng ngủ , Cố Tri Ý liền với Lâm Quân Trạch, những chuyện phát sinh lúc ở trường thi.
Lâm Quân Trạch xong liền cực kỳ tức giận.
May mắn là vợ nhà chỗ thể dùng để giấu đồ vật, nếu thì cứ như thế mà đổ oan, thi cử là thất bại ?
Vậy sự nỗ lực bao lâu nay của vợ đều uổng phí cả.
Nắm lấy tay của Cố Tri Ý : “Vợ, em yên tâm, chuyện nhất định sẽ bàn bạc thật với đàn ông của cô .”
Cố Tri Ý cũng ý kiến gì.
Dù thì cô cũng chống lưng cho, sợ cái gì?
Thời điểm nên ỷ đàn ông thì vẫn nên ỷ .
Không !!!
“Làm gì đó?”
Cố Tri Ý trừng mắt cái tay chịu an phận của nào đó.
“Khụ khụ, vợ , lâu .” Ý tứ trong mắt quá rõ ràng.
Lúc bởi vì băn khoăn chuyện vợ sắp sửa thi, Lâm Quân Trạch sợ bản quấy rầy đến Cố Tri Ý, nhịn suốt một tháng trời.
Bây giờ thi thì thi xong , cũng chuyện gì nữa, chỉ còn chờ mỗi kết quả nữa thôi.
Chuyên nên vẫn .
Cố Tri Ý bởi vì chuyện hôm nay oan uổng cho , nên ngược cũng ngăn cản .
Đưa Tam Bảo trong gian.
Hai mới bắt đầu... Làm chuyện cho phép .
Khụ khụ, đêm vẫn còn dài mà.
Mà Tam Bảo đáng thương nhà chúng , thời điểm tỉnh phát hiện bản tiếp tục ở trong gian.