Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 469

Cập nhật lúc: 2024-12-20 04:30:52
Lượt xem: 99

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai tuy hơn một năm gặp, nhưng thấy mặt mới chuyện vài câu, cảm giác quen thuộc về .

“Nghĩ các em trở về lẽ là gì ăn, mang cho nhà em vài món ăn.” Lâm Xuân Lệ đưa đồ vật trong tay qua.

“Vậy cảm ơn chị Xuân Lệ.”

Cố Tri Ý kéo chị nhà, hai bắt đầu chuyện phiếm.

Một lát , Lâm Xuân Lệ mới : “Còn kịp chúc mừng em , sinh viên của đại học Hoa Thanh.”

Lâm Xuân Lệ cũng thật lòng thật vui cho Cố Tri Ý.

Cố Tri Ý lúc từng hỏi qua Lâm Xuân Lệ, nhưng chị vẫn luôn nghĩ đến bốn đứa bé nhà , thể đè tất cả áp lực lên chồng chị .

Cố Tri Ý cũng thêm gì, dù thì chính bản chị cũng sẽ khôi phục việc thi đại học, nhưng bây giờ khôi phục, chị cũng thấy. Cũng ý nghĩ của chị đổi ?

“Chị Xuân Lệ, chị cũng , lúc em vẫn luôn chuẩn chờ đến ngày , ngờ ngày tới nhanh như . Còn chị thì , bây giờ vẫn giữ suy nghĩ ?”

thì chị cũng là bạn đầu tiên của Cố Tri Ý ở thế giới bên , cho nên Cố Tri Ý vẫn hỏi nhiều một câu.

Kỳ thật cũng thể hiểu áp lực của Lâm Xuân Lệ.

Rất nhiều lúc bản cố gắng, chỉ là cuộc sống mài mòn góc cạnh, đổi cảnh hiện giờ, một nữa đối mặt với một cảnh mới, bắt đầu một cuộc sống mới. Có lẽ cũng tràn ngập sợ hãi đối với một tương lai mà ?

Khóe miệng Lâm Xuân Lệ xụ xuống, : “Chị thì thôi , bây giờ của mấy đứa bé, góp vui nữa.”

Lâm Xuân Lệ vẫn mang suy nghĩ như cũ, chính là lăn lộn, cảm giác bản cũng một đống tuổi.

thì đắm chìm trong thời gian mười năm, mười năm xảy nhiều chuyện. Có lẽ thời điểm bắt đầu còn cảm giác cam lòng, cảm thấy vận mệnh bất công, nhưng dần dần, những chuyện vụn vặt của gia đình quấn lấy, cũng mài hết những khí phách và hăng hái của thuở niên thiếu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-469.html.]

Cố Tri Ý gật gật đầu, tôn trọng suy nghĩ của Lâm Xuân Lệ, dù thì ở thời đại , cũng nhất định cũng chỉ mỗi con đường đại học mới thể sống nổi.

“Chị Xuân Lệ, Dũng bên còn thu mua ?”

Cố Tri Ý tiến đến bên cạnh Lâm Xuân Lệ nhỏ giọng hỏi.

Lâm Xuân Lệ gật đầu: “Vẫn còn đang thu mua, nhưng mà gần đây tra xét nghiêm, cho nên chị cũng để cho Dũng của em mạo hiểm.”

Cố Tri Ý đồng ý gật đầu: “ , tiền kiếm xong, an vẫn là quan trọng nhất.”

Cố Tri Ý là , thời gian sẽ tương đối nghiêm, cho nên mới đến thời gian gần cuối năm, Cố Tri Ý bảo Trương Lực bên thu tay .

Trong thời gian vẫn nên tạm lánh nổi bật .

Dựa theo ký ức của Cố Tri Ý, hình như Trương Lực đời cũng xảy chuyện ở thời gian .

Cho nên cô trực tiếp để cho bọn họ nghỉ, tất cả đều ăn tết sớm.

Tuy rằng, mấy Trương Lực còn tiếp tục kiếm tiền, nhưng Cố Tri Ý cung cấp nguồn cung nữa, bọn họ cũng chỉ thể nghỉ ngơi.

DTV

Cũng coi như là nghỉ ngơi một thời gian, ở nhà cùng với nhà.

Lâm Xuân Lệ chuyện một hồi mới , Cố Tri Ý bên mới nhớ tới lúc để cho Trương Lực lấy khoản tiền hàng cuối cùng đặt ở một cái hốc bí mật mà đào.

Lập tức đến phòng bếp, dịch ngăn tủ sang một bên, cạy gạch . Duỗi tay , quả nhiên sờ đến một đồ vật cứng rắn.

Lúc sợ gửi tiền đến bộ đội bên tiện, để cho Cương Tử trực tiếp đặt tiền ở nơi . Cậu bỏ , Cố Tri Ý lấy luôn . Như cũng cần lo lắng tiền sẽ khác thấy.

Khoản tiền cuối cùng hẳn là ngày hôm qua mới bỏ , Cố Tri Ý quên mất. Cho nên mới tới tận bây giờ mới lấy, vặn coi như chi tiêu ngày tết.

Khôi phục cửa động dáng vẻ ban đầu, cô cũng dịch ngăn tủ trở về chỗ cũ.

Loading...