Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Tri Ý lấy một chút hạt dưa và mứt hoa quả nhưng cũng dám lấy nhiều, cô chỉ sợ mấy đứa nhỏ ăn quá nhiều sẽ bội thực.
Hiện giờ Lâm Quân Trạch còn ngạc nhiên với việc thi thoảng Cố Tri Ý lấy mấy thứ lặt vặt nữa, đôi khi thiếu đồ còn theo thói quen hỏi Cố Tri Ý “Em ?” nữa. Cũng thực sự khôi hài.
Tam Bảo chờ tới gần mười một giờ bắt đầu mơ màng sắp ngủ. Cố Tri Ý bế Tam Bảo lên ru ngủ, chẳng qua cô cũng hứa hẹn với bé là chờ đến mười hai giờ sẽ gọi bé dậy. Tam Bảo thì cũng an tâm nhắm mắt ngủ trong lòng n.g.ự.c .
Chờ tới mười hai giờ, khi nhà đầu tiên trong thôn bắt đầu đốt pháo thì Tam Bảo bên cũng mơ mơ màng màng tỉnh dậy, ôm chặt Cố Tri Ý với vẻ mặt còn buồn ngủ.
Chờ đến khi nhà cũng đốt pháo thì Tam Bảo mới bắt đầu tinh thần. Bé theo hai trai bên ngoài ở mái hiên, chằm chằm ba đang treo pháo lên cầm lấy que diêm đốt lửa.
Cố Tri Ý tiến lên giúp đỡ Tam Bảo bịt kín hai tai. Đây là đầu tiên Tam Bảo thấy pháo nổ như , tuy rằng hai tại bịt kín nhưng bé vẫn thể tiếng nổ bùm bùm của pháo. Ánh lửa soi lên khuôn mặt đỏ bừng của mấy đứa nhỏ, nhưng một lúc pháo nổ xong hết. Tam Bảo cảm thấy việc là mới mẻ.
Chờ đến khi xác định mặt đất còn lửa nữa thì một nhà cũng chuẩn ngủ. Mùng một Tết còn chúc tết nữa, chắc chắn sẽ dậy sớm. Chẳng qua khi ngủ thì mấy đứa nhỏ vẫn nhớ mấy lời như “Tân niên vui vẻ, cung hỉ phát tài”, đến khi Cố Tri Ý cho mỗi đứa một bao lì xì màu đỏ to thì chúng mới cảm thấy mỹ mãn mà lên giường ngủ.
Ngày hôm , khi ăn xong cơm sáng thì cả gia đình tới nhà họ Lâm , bên cũng mấy họ hàng bà con xa tới, chị dâu Lưu cũng ở đó. Mọi cùng xuống hàn huyên vài câu, vì thấy mấy đứa nhỏ tới chơi nên Cố Tri Ý cũng cho mỗi đứa một bao lì xì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-472.html.]
Mọi đủ loại chuyện nên cũng khó tránh khỏi việc hỏi thăm về chuyện Cố Tri Ý thi đậu đại học Hoa Thanh. Bình thường mấy họ hàng thích lui tới nhiều lắm nhưng cũng ai quá vô duyên cả, đang Tết nhất nên họ đều những lời ý , Cố Tri Ý cũng liên tục đáp lời. Nói thật là việc ứng phó khác đúng là chút mệt mỏi, cô cảm giác mặt sắp đến cứng đờ luôn rỗi. Thế nhưng cũng chẳng cách nào khác nữa, ăn tết chính là như mà, duy trì quan hệ với bạn bè
thích vì ngày thường vẫn cần nhiều.
Giữa trưa gia đình Cố Tri Ý ăn ở nhà họ Lâm bên mà về nhà vài món thức ăn đơn giản để ăn trưa, buổi chiều thì ở nhà chiêu đãi khách khứa.
Mọi thấy Cố Tri Ý lấy đồ ngon để chiêu đãi khác thì cũng hâm mộ đến chịu . Lâm Quân Trạch thăng chức nên tiền trợ cấp chắc chắn cũng tăng lên theo, mấy đứa nhỏ trắng nõn mượt mà là thể cuộc của gia đình hề kém .
DTV
Cố Tri Ý cho rằng tết năm nay chắc hẳn là sẽ thuận lợi mà trôi qua, nghĩ rằng khách mời mà đến tự tìm tới cửa.
Hôm nay là ngày mùng hai, cả nhà Cố Tri Ý cùng đạp xe đạp trở về nhà họ Cố. Bình thường nhà cô vẫn thường xuyên đạp xe nên bảo dưỡng khá đều đặn, cũng dễ . Lâm Quân Trạch yên lái xe, Đại Bảo xà đơn phía , Cố Tri Ý thì ôm Nhị Bảo và Tam Bảo ghế .
Cố Tri Ý xe mà nơm nớp sợ hãi, do dự hỏi: “Hay là chúng xe bò nhé?”
“Không việc gì vợ , kỹ thuật lái xe của lắm.” Lâm Quân Trạch thực sự cảm thấy cả, trông thì nhiều nhưng trọng lượng cũng chỉ như .