Tuy Lưu Ngọc Lan tiếc vị trí nhưng bà cũng là nhà chiếm món hời lớn, nếu cứ giữ trong tay mãi thì chắc chắn sẽ để hậu hoạn khôn lường.
Nghĩ nghĩ một lúc, bà đưa khoản tiền lúc bàn bạc với Cố Tri Ý cho cô, “Vốn dĩ định bảo cả con tích cóp mấy năm để trả tám trăm khối cho con, ngờ rằng mới đến hai năm mà nữa . Đây là tiền lương mỗi tháng mà cả con tích cóp trả con, con đếm kỹ xem, tổng cộng là hai trăm khối đấy.”
Nói xong, bà nhét một xấp tiền trong lòng n.g.ự.c Cố Tri Ý, tuy tiền bọc bằng vải thô nhưng cũng thể đây đều là do ngày thường tích cóp dần. Trong đều là tiền mệnh giá một khối, mười khối, gom thành hai trăm khối thật đúng là ít.
Cố Tri Ý đang định từ chối thì Lưu Ngọc Lan thêm: “Được , đừng dong dong dài dài nữa!”
Cố Tri Ý bất đắc dĩ, chỉ thể nhận lấy tiền.
Cố Khôn thấy chuyện bàn xong thì bảo Cố Tri Ý dẫn mấy đứa nhỏ trong phòng ngủ cũ của cô để nghỉ ngơi một lát: “Mấy đứa ngủ một lát , chờ mấy đứa nhỏ ngủ trưa xong hẵng trở về.”
Cố Tri Ý cũng thêm cái gì mà bế Tam Bảo đang ngủ gật về phòng. Chẳng qua khi trở phòng, khi đặt Tam Bảo xuống giường thì cô mới cầm bọc tiền Lâm Quân Trạch với vẻ mặt bất đắc dĩ.
Lâm Quân Trạch đoán cô cái gì nên thẳng luôn: “Em nhận thì nhận thôi, nhà cũng thiếu chút tiền .” Có thể là cực kỳ hào sảng.
Cố Tri Ý: “??” Thấy thế nào cũng đều giống như phong cách thường ngày của mà? Hay là do mặt mũi nên sĩ diện khổ nhỉ?
Thấy vẻ mặt hoài nghi của vợ, lập tức giận đến bật , “Thật sự là ngại , em nhận thì đừng nhận.”
Nghe thấy lời nghiêm túc của , Cố Tri Ý cũng nhét bọc tiền chăn, đến lúc đó Lưu Ngọc Lan thu dọn phòng là thể thấy ngay. Chẳng qua cô vẫn tò mò Lâm Quân Trạch: “Sao bỗng nhiên như đổi hẳn tính tình luôn ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-480.html.]
Lâm Quân Trạch: “......”
Anh nhướng mày : “Vợ , chúng là một nhà mà. Bây giờ chỉ là hai trăm đồng tiền thôi, sẽ nhiều tiền hơn nữa chứ, chẳng lẽ nào cũng tính toán chi li ? Người đàn ông của em , độ lượng lắm đấy!” Nói xong còn vỗ vỗ tám múi cơ bụng bụng .
Cố Tri Ý bật vui vẻ. Đại Bảo và Nhị Bảo ở giường ba đang một chỗ mà ve vãn đánh yêu, ba còn cực kỳ khí phách mà vỗ vỗ bụng nữa. Hừm, học một chiêu mới !
DTV
Người một nhà nghỉ ngơi xong thì chuẩn về, Lưu Ngọc Lan vẫn treo bao lớn bao nhỏ đồ vật đầu xe đạp như cũ.
Cố Trí Ý thấy cảnh thì trưng vẻ mặt c.h.ế.t lặng. Không nãy cô còn bảo là cô béo ? Mấy thứ là đây??
“Mẹ , đủ đủ , nãy còn chê con béo ?” Cố Tri Ý giơ tay ngăn cản động tác treo đồ của Lưu Ngọc Lan.
Lưu Ngọc Lan: Đứa con gái ngốc nghếch nhà ai thế !!
Chẳng qua bà vẫn duỗi tay, vỗ nhẹ lên tay Cố Tri Ý tiếp tục : “Con ăn ít thôi, mấy thứ là để cho mấy đứa cháu ngoại của ăn, đúng Tam Bảo?”
“Vâng ạ, ăn ăn!” Tam Bảo thấy đồ ăn ngon thì lập tức theo phe bà ngoại luôn.
Cố Tri Ý buông tay: Chỉ bắt nạt cô thôi!!
Lâm Quân Trạch thấy dáng vẻ bất đắc dĩ đầy cạn lời của vợ thì chút buồn .
Cuối cùng đầu xe vẫn treo một đống đồ vật, Cố Tri Ý vẫn ôm Nhị Bảo và Tam Bảo gian nan ghế như cũ, cả nhà tạm biệt nhà họ Cố trở về.