Bị Cố Tri Ý đánh lạc hướng như thế thì cơn tức trong lòng tiêu tan ít. Cô trả lời: “Được , cũng về nhà. Chỉ là đến nhà cô thì vẫn đóng tiền ăn, nếu cũng ngại lắm.”
“Được thôi! Vậy lấy là .”
“ , đến lúc đó, cô nhớ xem đồ dùng trong phòng, nên lấy thì lấy hết, tránh cho một nào đó chiếm tiện nghi.”
DTV
Lúc , hai cũng đến cửa phòng học, khi đến một nào đó thì ánh mắt ý tứ xâu xa.
Cố Tri Ý gật đầu.
“Được , chiều nay rảnh rỗi thì chúng lập tức trở về thu dọn!”
Sau khi hai xong thì bước lớp học, đó cũng thêm gì cả.
Hiện tại là năm nhất đại học, lên lớp đều là một môn lý luận, giờ học, Cố Tri Ý nghiêm túc lắng . Mấy hôm cô nghỉ học, bây giờ chỉ cần tìm bất kỳ một bạn học nào đều thể mượn vở ghi chép. Không thể các bạn học thật sự là liều mạng học hành.
Cố Tri Ý tranh thủ giờ tan học thì ghi hết vở .
Vào giờ cơm trưa, lúc lấy cơm khéo gặp Ngô Tố Vi, khó khi gặp cô ở những nơi . Trước , cô vẫn luôn tự mua mấy cái bánh bao về ký túc xá ăn, chỉ vì sợ ăn ở tiệm cơm thì mất mặt. Không ngờ hôm nay thấy cô bưng đồ ăn, đây là dốc hết vốn liếng đến ăn cơm ?
Lúc hai Cố Tri Ý cũng tò mò, nhưng quá xem trọng việc của khác. Lúc Hồ Tự Tuệ nhỏ tai cô: “Tiểu Ý, chiều nay về phòng ký túc xá, cô cũng đừng khách sáo với cô , dùng cái gì của cô, cô bắt cô bồi thường.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-528.html.]
Cố Tri Ý lắc đầu : “Lúc đó cũng chỉ một cô thấy, cô cứ một mực thừa nhận thì cũng còn cách nào.”
“Chẳng lẽ cứ như thế mà buông tha cho cô ?” Đến cùng thì Hồ Tư Tuệ vẫn cam lòng. Ở cùng phòng ký túc xá với loại chỉ thể là quá xui xẻo.
“Cô cứ chờ xem, đoán chừng cô chỉ động đồ của thôi , chẳng lẽ nào cũng như thế?” Cố Tri Ý .
Loại mà, ưa thích những món lợi nhỏ, cho nên khi cô nếm món ngon ngọt hơn thì chắc chắn sẽ tiếp tục lấy danh nghĩa khác dùng đồ của khác.
Cô với Hồ Tư Tuệ ở phòng ký túc xá nữa, như đến lúc đó, cái gì gọi là đấu trường Atula thì cũng liên quan đến cô nữa.
Buổi chiều, học xong một tiết, Cố Tri Ý và Hồ Tư Tuệ cùng về phòng ngủ. Họ thu dọn đồ đạc của .
Ở một bên khác Vu Hồng Nguyệt thấy Cố Tri Ý thu dọn đồ đạc thì tò mò hỏi: “Cố Tri Ý, cô dọn ngoài ?”
“ , chồng và các con của đến đây , dọn ngoài sống cùng với họ.”
“Tốt quá!” Vu Hồng Nguyệt cũng là gia đình và con, cô thấy gia đình Cố Tri Ý đều ở Bắc Kinh thì hâm mộ.
“Có rảnh thì hoan nghênh đến nhà chơi.” Cố Tri Ý thu thập sắp xong thứ thì cũng khách sáo một câu với .
“Được, , nhà cô ở ?
Không cần nghi ngờ, thể hỏi câu chính là năng lực phân biệt Ngô Tố Vi . Rõ ràng đó mấy họ chuyện với , thậm chí hễ động một chút là thoải mái, Cố Tri Ý thật sự hiểu loại còn mặt mũi đến nhà cô chơi chứ.