Thứ hai, khi Cố Tri Ý đưa mấy đứa nhỏ học thì tới trường. Lúc cô mới tới sân trường thì thấy Hồ Tư Tuệ đang chờ , vội tiến lên hỏi: “Tuệ Tuệ, ăn cơm ?”
“Ai da, kể , cái cô gái tên Khâu Vân Vân bảo là cô mất một cái đồng hồ , bây giờ chuyện náo loạn lớn lên .” Hồ Tư Tuệ trưng biểu tình xem kịch vui.
“Ừm, đó thì ?” Cố Tri Ý cảm thấy, nếu chỉ đơn thuần là mất đồ vật thì tìm là , cần thiết chờ ở đây từ sáng sớm để cho cô .
“Không là hai chúng dọn ngoài ở ? Sau đó là ai đó chính là trộm cái đồng hồ , chột nên mới ở trong ký túc xá nữa.
Còn về việc tại đổ cho Hồ Tư Tuệ, đại khái là vì cảm thấy với phận địa phương thì Hồ Tư Tuệ sẽ chuyện , vì nên Cố Tri Ý tới từ nông thôn hiềm nghi lớn.
Cố Tri Ý: “.....” Thật đúng là im trong nhà cũng nồi ụp đầu mà!
“Đến lúc đó họ tìm tính , dù nữa thì cũng từng thấy đồng hồ của cô nào.” Cố Tri Ý chuyện.
“Ừm ừm, đúng , con nhỏ Ngô Tố Vi còn là thấy một cái đồng hồ giống y như đúc cho nên...." Hồ Tư Tuệ về cái đồng hồ tay Cố Tri Ý, là hiệu Omega đấy. Trước đó cô từng thấy giá cả của chiếc đồng hồ đó trong cửa hàng , ngay cả cô còn nỡ mua chứ đừng gì đến một cô gái tới từ thành thị nhỏ như Khâu Vân Vân.
Cố Tri Ý thực sự hiểu nổi nữa. Vất vả lắm mới thi đậu đại học, là nên nghiêm túc học tập tranh thủ nghiệp để phân cho một công việc đàng hoàng ? Sao cô gái tên Ngô Tố Vi cứ như là tới đại học để chơi ? Trông giống như đang nghiêm túc học chút nào hết. Trong lòng Cố Tri Ý nhịn chút hoài nghi, nhưng cuối cùng cũng để chuyện ở trong lòng.
Chờ hai phòng học, mới chuẩn xuống thì chính chủ mất đồ vật tìm tới tận cửa, “Bạn học Cố Tri Ý, ngại quá, đó mất một cái đồng hồ, thấy nó tay cô nên hôm nay đến đây để xác nhận một chút.” Giọng điệu của Khâu Vân Vân cực kỳ bất thiện, tuy là ngại nhưng lời cứ như xác định rằng Cố Tri Ý cầm đồng hồ của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-542.html.]
Lúc Cố Tri Ý cũng thể vén tay áo lên cho xem đồng hồ tay , nhưng bỗng nhiên cô như .
DTV
Cố Tri Ý nghiêng đầu, tò mò hỏi: “Cô ai ?”
“Cô đừng quan tâm là ai , thấy nên hôm nay mới tới xác nhận một chút thôi.” Khâu Vân Vân kiên nhẫn .
Cố Tri Ý ha hả tiếng: “Có thấy là cô tới tìm luôn? Người nọ thấy trộm đồng hồ của cô là thấy đồng hồ của cô bay đến tay ? Sao vẻ mặt của cô chắc chắn thế?”
“Sao thế? Bây giờ cô đang chột ?” Ngô Tố Vi bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Cố Tri Ý châm chọc cô , thật đúng là , còn tự đưa tới cửa nữa. Đến bây giờ giọng điệu của Cố Tri Ý vẫn mặn nhạt như cũ, dường như chuyện quan hệ gì với , “Ô, thế xem chột cái gì?”
Ngô Tố Vi cũng trả lời , dù cũng chỉ bản cô chiếc đồng hồ của Khâu Vân Vân ở nơi nào.
Những xung quanh đến đây thì lập tức lên tiếng phụ họa.
“Nếu chột thì chỉ cần vươn tay cho xem thử là mà!”
“ đấy, chỉ cần trực tiếp cho xem một cái thì chuyện sẽ sáng tỏ ?”
Cố Tri Ý đám tự xưng là sứ giả của chính nghĩa rõ tiền căn hậu quả chuyện bắt đầu ở điểm cao đạo đức chỉ trích khác . Chẳng lẽ bọn họ đang một tấc tiến một thước ? Bây giờ những dám tiến tới bắt cô vén tay áo lên để xem đồng hồ thì đó chắc chắn sẽ dám bắt cô cởi quần áo và lục soát túi của cô.