Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 561

Cập nhật lúc: 2024-12-20 15:14:47
Lượt xem: 165

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Tri Ý đặt chiếc quần trong tay xuống, Nhị Bảo: “Con mặc quần miếng vá, lúc chơi đùa giữ gìn?”

Nhị Bảo gãi đầu, ngượng ngùng : “Mẹ, con cố ý.”

“Không cố ý? Bây giờ con cố ý. Lúc chơi đùa chú ý một chút?”

“Mẹ, con sẽ chú ý. bây giờ con mặc quần vá nữa.” Nhị Bảo tủi .

“Vì ? Là vì cảm thấy quần áo miếng vá thế mất mặt ? Cố Tri Ý chăm chú Nhị Bảo, cô dò hỏi. Cô nghĩ đến một đứa bé còn nhỏ như cũng ganh đua, so sánh .

Nhị Bảo khẽ gật đầu: “Mẹ, mất mặt. Đến lúc đó, họ sẽ chế giễu nhà chúng mua nổi quần áo.” Nhị Bảo còn ý thức vấn đề, một câu như .

Cố Tri Ý thấy Đại Bảo bên mới tắm xong thì vẫy tay gọi : “Đại Bảo, đến đây! Con đến cho hỏi.”

Đại Bảo đến, Cố Tri Ý hỏi: “Con cảm thấy mặc quần áo miếng vá đến trường học mất mặt ?”

Đại Bảo gì nhưng trong lòng bé ít nhiều gì cũng cảm thấy mặc quần áo như thế thì mất mặt.

Cố Tri Ý đây là giai đoạn mấy đứa bé thành lập tam quan cho bản , vì cô chỉ kéo hai đứa gần, trách mắng mà chỉ kiên nhẫn hỏi suy nghĩ của từng đứa.

“Trước , chúng vẫn luôn đó ? Quần áo miếng vá cho các con vẫn thể mặc mà.”

... thế nhưng các bạn học thì đều mặc quần áo mới, đến đó chúng con mặc quần áo vá, họ sẽ chơi với chúng con.”

Dưới sự dẫn dắt của Cố Tri Ý, cuối cùng Đại Bảo vẫn .

“Vậy hỏi con, lúc còn ở quê nhà, vì các bạn nhỏ mặc quần áo miếng vá thì các con sẽ chơi với chúng ?”

Bị Cố Tri Ý hôi như , hai đứa bé đều lắc đầu. Trước quần áo mặc tệ , mấy nhỏ hơn thì mặc quần áo của chị lớn hơn mặc nữa, may may vá vá mà tiếp tục mặc .

“Vậy vì bây giờ đến nơi thì các con bắt đầu ghét bỏ quần áo miếng vá chứ?” Cố Tri Ý lời thì hai em trả lời .

“Các con cảm thấy những bạn bởi vì mặc quần áo miếng vá mà chơi với các con, đó là bạn bè ?”

Cố Tri Ý cũng thúc giục chúng, để hai em đủ thời gian suy nghĩ.

Hai đứa nghĩ một hồi mới lắc đầu.

Cố Tri Ý sờ đầu hai em, : “Đại Bảo, Nhị Bảo, chỉ hi vọng các con nhớ kỹ, trong bất kỳ cảnh nào, dù là tình hình thế nào đều hy vọng các con quên những suy nghĩ từ những ngày đầu của . Cũng nhất thiết mang thành kiến một ai đó, các con cũng cần lo lắng vì bản mặc một bộ quần áo vá thì sẽ xem thường.

... thế nhưng họ đều mặc quần áo mới cả.” Nhị Bảo cảm thấy tủi , vì chỉ vì một bộ quần áo mà bắt đầu bọn nhóc thế ?

“Vậy quần áo mới là ở ? Có do cha vất vả kiếm tiền mua về ?”

Hai em gật đầu: “ .”

“Vậy hiện tại cha nhiều tiền như để mua quần áo mới cho các con, cũng chỉ thể mặc quần áo vá mà thôi ?”

“Đương nhiên mua quần áo mới cho các con, nhưng khi các con mặc quần áo mới cũng nên giữ gìn nó ? Hơn nữa, điều là, một thể chỉ bề ngoài, năng lực chân chính của đó, cho dù họ là lam lũ cả nhưng họ đều đáng tôn trọng. Các con hiểu ?”

Thật hai đứa bé vẫn còn mờ mịt nên Cố Tri Ý kể chuyện cho hai em : “Điều kiện gia đình của Tiểu Hoa , còn điều kiện gia đình Tiểu Thảo bình thường, nhưng nhân duyên của Tiểu Thảo mà còn học tập giỏi. Tất cả đều thích cô và đều bạn với cô . Mà Tiểu Hoa thì , tuy điều kiện gia đình cô , nhưng cô đều những xung quanh bằng dáng vẻ cao cao tại thượng, xem thường khác. Vì nếu các con là các bạn nhỏ, các con chơi với ai?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-561.html.]

Chương 562

“Chắc chắn là Tiểu Thảo đúng ? Tiểu Thảo vì gia đình cô điều kiện mà trở nên tự ti, bởi vì cô , một ngày nào đó, bản thể đổi mệnh của . Mà Tiểu Hoa bởi vì điều kiện gia đình , như nếu trong nhà cô xảy chuyện bất trắc gì đó thì cô sẽ mất hào quang, lúc đó cô còn là công chúa nhỏ cao cao tại thượng nữa ? Điều với các con chính là, những thứ ngoài thể quan trọng, chỉ tri thức học , đồ vật nắm trong tay mới thật sự thuộc về chính . Người khác sẽ cướp .”

“Con hiểu . Mẹ, chúng cần ganh đua so sánh với khác đúng ? Chúng thể là Tiểu Thảo nhưng chúng vẫn sẽ nhiều bạn bè, chúng cũng sẽ vì bạn bè mặc quần áo mà xem thường . Nếu bởi vì chúng mặc quần áo vá mà chơi với chúng thì họ cũng là bạn bè chân chính.” Đại Bảo một cái tổng kết.

Cố Tri Ý cho Đại Bảo một ánh mắt tán thưởng.

Nhị Bảo cúi đầu khẽ với Cố Tri Ý: “Mẹ, chúng con sai , về quần áo mới, con nhất định sẽ giữ gìn cho cẩn thận.”

Cố Tri Ý vui vẻ mỉm : “Các con hiểu thì vui, nhưng mà thứ hai các con vẫn mặc quần áo vá đến trường học, xem bởi vì mặc quần áo vá mà sẽ bạn chịu chơi với các con . Mẹ tin rằng vẫn sẽ nhiều bạn nhỏ chơi đùa với các con.”

“Ừm, . Chúng con .” Hai đứa bé trịnh trong gật đầu.

Cố Tri Ý cho hai đứa trở về phòng, lúc sang mới thấy Lâm Quân Trạch đang dựa tường, cứ như mà lẳng lặng cô.

“Làm ?”

Mỗi đều là dáng vẻ thâm tình như . Quá ngượng ngùng!

“Vợ , em dạy dỗ con !”

Từ tận đáy lòng, Lâm Quân Trạch cảm thấy Cố Tri Ý dạy dỗ con cái đúng là thành công hơn .

Đàn ông mà, họ luôn là kiểu hễ thấy con cái lời là đánh, thương cho roi cho vọt, vẫn luôn là truyền thống như thế. thiếu sót trong việc hiểu về con cái, tìm hiểu suy nghĩ chân chính từ trong lòng chúng. Thật kiểu dạy con cái như thế ở một mức độ nào đó vẫn chút vấn đề.

Giống như Cố Tri Ý thế , cô từ từ chuyện với chúng, giải thích để chúng hiểu, cho chúng một đạo lý dễ hiểu, khiến Lâm Quân Trạch cảm thấy mới lạ.

“Được , đừng tưởng rằng khen em vài câu là thể đổ trách nhiệm nuôi dạy con cái lên em.” Cố Tri Ý vui vẻ đùa.

“Vậy !”

Vì hôm là thứ bảy, thời tiết coi như tệ, còn đến thời gian chính thức bước kỳ nóng bức, Cố Tri Ý nghĩ đến việc cả gia đình công viên chơi đùa cái gì đó cũng . Thuận tiện cho mấy đứa bé tiếp cận với thiên nhiên nhiều hơn.

Trong tay cô xách theo một cái giỏ lớn, giống như chơi mùa xuân , cả gia đình ăn sáng xong thì ngoài.

Mấy thím ở nhà gần đó thấy cả nhà Cố Tri Ý ngoài cùng thì bắt đầu châu đầu bàn tán sôi nổi.

“Chồng của cô Cố ở sát cách chức vụ của vẻ thấp .”

“Bà ai ? Nói cho chúng với!” Mấy phụ nữ tò mò.

Người mới mở miệng tiên liếc mắt, dáng vẻ như : Mấy mắt gì cả, : “Bà nghĩ xem, nếu chỉ là trợ cấp của một bộ đôi thông thường thì cả nhà thể ăn sung mặc sướng như thế ? Thường thường còn thêm một bữa ăn ngon.”

“Bà thế cũng đúng ha.”

“Ôi, chúng thèm cũng .” Lời chút chua.

DTV

cả nhà Cố Tri Ý xa, họ bước lên xe buýt đến một công viên gần đó.

Công viên ở hiện tại còn nhiều dấu vết của con , tất cả đều duy trì hình dáng ban đầu.

Loading...