Cố Tri Ý sờ lên cằm , khỏi rơi trầm tư.
“Nghĩ gì thế? Sao nhập thần như ?” Hồ Tư Tuệ bên cạnh dụng cánh tay của Cố Tri Ý.
Lúc , mới ăn cơm trong nhà Cố Tri Ý xong, cô lắc đầu, : “Không gì. , bây giờ trời tối như , là cô ở đây một đêm !”
“Không việc gì cả, mang theo đèn pin, bây giờ về cũng trễ lắm .”
Nghe cô thì Cố Tri Ý cũng giữ , đó lên tiễn Hồ Tư Tuệ ngoài.
Chờ khi cô , cô dọn chén đũra, thả trong gian, cho mấy đứa bé tắm rửa xong xuôi, đến khi Cố Tri Ý một giường thì cảm thấy chuyện thích hợp lắm.
hiện tại, Cố Tri Ý cũng chỉ mới nghi ngờ mà thôi, dù cô cũng chỉ suy đoán từ cuộc đối thoại của Ngô Tố Vi.
Chỉ mới ngần tin tức phiến diện thì vẫn quá qua loa .
Cho nên Cố Tri Ý cần quan sát nhiều hơn. Cô xem thử Ngô Tố Vi còn hành động gì lạ thường .
Vừa khéo ngày hôm một đợt thi thử. Trên cơ bản, kiến thức năm nhất đều là lý thuyết, nên lý thuyết tương đối nhiều, mà ở mỗi tiết học Cố Tri Ý và Hồ Tư Tuệ đều chăm chỉ ghi chú nên họ quá lo lắng cho kỳ thi đợt nay.
Thành tích của cuộc thi nhanh , Cố Tri Ý còn cố tình xem thành tích của Ngô Tố Vị, thành tích của thế mà còn bằng Phương Nguyệt.
thành tích của Ngô Tố Vi còn tệ mà. Việc thú vị đây.
Người khác hỏi đến thành tích của cô , Ngô Tố Vi lập tức cà lăm, đó còn cái gì mà phát huy .
Cố Tri Ý quan sát cô , hầu như mỗi ngày đều xã giao, thể học thì cũng kỳ lạ đó.
tóm vẫn cảm thấy điểm nào đó đúng lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-566.html.]
Ngô Tố Vi cho cảm giác hề giống như một đến trường chăm chỉ học hành, giống như phát triển phiếu cơm của hơn.
Trong máy lén, Cố Tri Ý nhiều thấy cô mập mờ với đàn ông khác.
Cũng một cô gái khuôn mặt thanh tú sức hấp dẫn lớn như .
Đương nhiên nhiều thứ Cố Tri Ý nghĩ , nhưng cô cũng thể vì mà mặc kệ cuộc sống của .
Cho nên cũng chỉ chú ý đến một chút thôi, vì dù nếu quỷ thì sớm muộn gì cũng sẽ lộ , tạm thời cứ thế .
Mấy ngày cũng là ngày thi của hai em Đại Bảo và Nhị Bảo. Hôm nay, Cố Tri Ý đẩy cửa viện thấy Đại Bảo hào hứng chạy đến. Cậu bé cầm lấy bài thi của khoe khoang mặt Cố Tri Ý, để cô thấy rõ điểm một trăm trong bài thi của .
Cố Tri Ý chỉ thấy của mỗi Đại Bảo thì hỏi: “Nhị Bảo thì ? Thi rớt ?”
Đại Bảo vẻ thần bí xích gần lỗ tai Cố Tri Ý, nhỏ giọng : “Mẹ, Nhị Bảo thi , đừng mắng em .”
Cố Tri Ý: Thế là bao nhiêu yên tâm cô chứ? Còn cố ý dặn dò một câu.
Được . Dù với Nhị Bảo, Cố Trị Ý cũng hình thành thói quen . Thế là cô gọi: “Nhị Bảo, trở về , con thi cử thế nào ? Cho xem thử.”
Nói xong hơn nửa ngày cũng thấy Nhị Bảo trả lời , Cố Tri Ý còn đang chuẩn qua phòng tìm thì Nhị Bảo chậm chạp bước .
Trong tay đang nắm chặt bài thi, từng bước từng bước đến mặt Cố Tri Ý.
Cậu bé cũng , bài thi là cho phụ ký tên, sớm muộn gì cũng sẽ nên cứ thế mà đẩy bài thi đến.
DTV
Cố Tri Ý bài thi ngữ văn là tám mươi điểm. Ừm, cũng tệ.
Lại xuống bài thi toán. Ha ha, sáu mươi.
Đây là bao nhiêu chào đón toán học thế ?