Hứa Vân thấy Khâu Vân Vân thật đúng là sinh viên của đại học Thanh Hoa, những phía hẳn là lãnh đạo trường học, chút kích động cũng chút co quắp mà : “, đúng , ngày hôm nay mới mang một cái đồng hồ đến cho chị, chị thấy nó vẫn còn mới, liền cô chờ một lát, chờ chị về nhà lấy tiền . Vậy, chúng đây là... “
Hứa Vân bây giờ chút hoài nghi, chỉ là mua một cái đồng hồ thôi cần cái đội hình lớn đến như chứ?
“Chị Hứa, chuyện là thế , hiện tại chính là tình huống như , một bạn học khác của em cũng đúng lúc trộm mất một cái đồng hồ, cho nên em đoán là tên hẳn là lấy trộm đồng hồ đó bán qua tay cho chị. Thật sự dám giấu giếm gì chị, cái đồng hồ đang đeo của tay chị thật là cái mà em trộm mất, chị xem một chút thử xem, phần rìa của dây đồng hồ là mất một chút ?”
DTV
Khâu Vân Vân bây giờ cũng che giấu gì nữa, trực tiếp rõ ràng luôn chuyện với Hứa Vân.
Hứa Vân thấy mấy lời , tức khắc kinh ngạc, rốt cuộc thì thời điểm mà chị mới mua về tay, cũng nghiêm túc xem qua , chỗ hài lòng duy nhất đó chính là chỗ khuyết ở phần dây đồng hồ , nhưng may là chỗ đó cũng tương đối kín đáo, cho nên cũng bao nhiêu phát hiện cả.
“Cái, cái đồng hồ thật là của em ư?” Tuy là hỏi như , nhưng mà trong lòng Hứa Vân cũng tự rõ ràng, phỏng chừng cũng là do ban nãy trộm đó bán qua tay cho chị.
Nghĩ như , trong lòng Hứa Vân cũng cảm thấy bực bội, càng là hận c.h.ế.t cái tên ăn trộm .
Sau khi nhận câu trả lời khẳng định của Khâu Vân Vân, trong lòng Hứa Vân càng cảm thấy tức giận hơn.
Vì thế một đám các cô : “Được, chúng mau thôi, nếu mà chậm trễ một lát nữa thì cô sẽ chạy mất đấy.”
Đoàn cứ như mà hấp tấp chạy tới cửa hàng bách hoá.
Mà Ngô Tố Vi bên đang ở trong quầy, thời điểm lúc đầu còn nhàn nhã mà dạo thăm thú ở trong quầy.
mà chờ chờ một hồi, càng chờ trong lòng càng cảm thấy , giấu kỹ đồng hồ xong, liền vội vàng mà ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-574.html.]
Chỉ là mới đến cửa của tòa nhà bách hóa lớn, liền vặn đụng đám Khâu Vân Vân đang chuẩn bên trong.
Nhìn thấy Hứa Vân mang theo đoàn Khâu Vân Vân qua, trong lòng Ngô Tố Vi càng thêm bất an. Nghĩ rằng bọn họ chắc là vẫn còn thấy cô , đang chuẩn tránh mặt .
mà Hứa Vân sớm thấy Ngô Tố Vi , liền chỉ ngay cô , cao giọng hô: “Chính là cô , chính là cô .”
Đám Khâu Vân Vân lập tức qua bên , liền thấy Ngô Tố Vi vốn dĩ với là đau bụng, thế nhưng bây giờ đang xuất hiện ở tòa nhà bách hóa lớn .
Vẻ mặt của Khâu Vân Vân thể tưởng tượng nổi Ngô Tố Vi: “Vi Vi, là đau bụng ? Làm ....
Câu kế tiếp cần cũng , vẻ mặt của cũng là thể tưởng tượng nổi mà Ngô Tố Vi.
Bị nhiều đôi mắt chằm chằm như , Ngô Tố Vi cho dù là năng lực tiếp nhận cao thì lúc cũng chút vô thố.
Đặc biệt là khi thấy chủ nhiệm Dương cùng với chủ nhiệm của lớp cô đang theo học Nghiêm Văn Anh cũng theo phía .
Ngô Tố Vi khẩn trương nhéo nhéo góc áo của , đó cố gắng gượng : “Tớ, tớ tới mua chút, mua chút đồ vật.”
Đến tận lúc mà Ngô Tố Vi vẫn còn nghĩ rằng nếu cô sống c.h.ế.t chịu thừa nhận thì vẫn thể trốn tránh qua mặt .
Chỉ là Hứa Vân vô tình vạch trần.
“Cái đồng hồ cô ? Cô lấy đây cho vị bạn học xem qua một chút, xem đó là cái đồng hồ của cô mất ?”