Sau khi ba ăn cơm xong, Cố Tri Ý cũng tỏ ý về .
Vừa về đến nhà, Nhị Bảo bắt đầu lên án.
“Mẹ ơi, ơi, ba trốn tụi con ngoài ăn vụng .”
Nghe , dứa nhóc ranh thể là cha nó ăn vụng.
Hơn nữa cái mũi chó của Nhị Bảo thực sự hơn bất cứ thứ gì khi đến thức ăn.
“Ăn vụng gì chứ. Mẹ và ba của con là ngoài việc quan trọng.”
“Hừ, chỉ lừa dối con, con thể ngửi mùi thịt hai .”
Cố Tri Ý lúc thực sự nên lời. Trực tiếp trốn , đưa Nhị Bảo giao cho ba Lâm Quân Trạch ứng phó.
Lại đến Cố Tử Lâm bên , cuộc hành trình thực sự khó để diễn tả!
Lúc Cố Tử Lâm cũng hiểu rõ, tại Cố Tri Ý cái gì đều trở về, thật sự là quá chịu tội.
Nếu còn mang theo bọn nhỏ. Bọn nhỏ cũng theo chịu . Cho nên nhất là nên ở Bắc Kinh.
Lúc đầu, Cố Tử Lâm hưng phấn khi sắp về nhà, nhưng khi bước lên tàu và ngửi thấy mùi tàu thì thật sự thể chịu nổi.
Cũng may Lâm Quân Trạch mua cho giường , tuy rằng giường ngủ ngon hơn một chút, nhưng vẫn mang theo mùi vị của mùa hè nên , cho nên nó vẫn như cũ.
Sau một chuyến gập ghềnh trở về huyện Triều, khi xuống tàu, Cố Tử Mộc ở bên ngoài chờ .
Vốn dĩ cho rằng chỉ một Cố Tử Mộc tới đón , nhưng nghĩ tới, mới xuống tàu thấy vợ nhà ôm đứa nhỏ chờ ở nơi đó.
Vào lúc , Cố Tử Lâm cảm thấy một đường vất vả tính là cái gì.
chẳng qua vài ngày gặp , đứa con của Cố Tử Lâm chút nhận cha của nhóc.
Có chút hỗ trốn lưng Lâm Tú Mai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-624.html.]
Cố Tử Lâm cũng để ý, mim Lâm Tú Mai: “Tú Mai, trở về.”
DTV
“Ai, trở về thì , trở về thì .”
Thấy hai họ dường như nhiều lời , Cố Tử Mộc thể đánh gãy bọn họ.
“Cái , Tử Lâm , vẫn là về nhà , cha đều đang chờ ở nhà.”
“ đúng đúng, về , chẳng qua cả ghé qua bưu cục một chuyến, em gửi điện báo cho em gái.”
Đoàn lên xe bò, Cố Tử Mộc đưa bọn họ bưu cục , chờ khi gửi xong điện báo mới trở về thôn Cố Gia.
Trên đường về, Cố Tử Lâm cũng tình huống ở trong nhà.
Cố Tử Mộc trở khi nghỉ, trong nhà cũng coi như là chăm sóc khá , vì đó Cố Tri Ý cái phân sản đến hộ, cho nên gánh nặng Cố Khôn nhẹ nhàng nhiều.
Ngay từ đầu việc giao đất cũng vướng mắc, nhưng may là đó nhanh chóng giải quyết.
Ở phía ai cũng chịu trách nhiệm về lãi lỗ của chính , đất của nhà , ai ai cũng đều để bụng, hận thể mỗi ngày đến đó mười tám , việc gì cũng cầm cái cuốc đến trong đất.
Cố Khôn đội trưởng nhiều năm như , năm nay thể là nhàn hạ.
Năm nay cũng coi là mưa thuận gió hòa, ông trời thưởng cơm ăn.
Thôn Cố Gia năm nay thể là một năm bội thu, càng miễn bàn mặt lãnh đạo bên còn lăn lộn quen mắt.
Trên đường , Cố Tử Mộc và Lâm Tú Mai đều với Cố Tử Lâm.
Thấy gia đình ăn khấm khá trong nửa năm nay. Cố Tử Lâm cũng yên tâm.
Anh về cuộc sống sinh hoạt ở trường học với Lâm Tú Mai.
Thuận tiện trêu đùa đứa nhỏ một chút, quan hệ huyết thống cũng thực sự thần kỳ, tuy hơn nửa năm gặp, nhưng bây giờ sớm quen thuộc lên.
Đứa nhỏ Cố Văn Hãn bắt đầu dính cha ruột Cố Tử Lâm, khiến Cố Tử Lâm cảm thấy mới lạ vô cùng.
Tới thôn Cố Gia, Lưu Ngọc Lan đợi ở cửa từ sáng sớm.