Lúc thấy Thiên An Môn, trong lòng ông xuất hiện một nỗi cảm xúc khó tả, ông nghĩ trong cuộc đời của , nếu cơ hội, ông nhất định sẽ một chuyến đến Thiên An Môn tham quan.
Mấy đứa bé vây xung quanh cũng tò mò về nơi xuất hiện bức ảnh. Sau khi Cố Tử Sâm xem xong, càng thêm kiên định, nhất định đến Bắc Kinh.
cũng lo lắng, , bản thể thi đậu .
Mọi trong nhà từng tấm ảnh chụp ở Bắc Kinh, trong lòng họ đều đến đây.
Trước , cũng chỉ là đến, bây giờ thấy ảnh chụp. Đặc biệt là Lưu Ngọc Lan, bà thấy ảnh Cố Tri Ý tùy tiện chụp ở Thiên An Môn đều là những nam nữ trẻ tuổi chạy xe đạp thì trong lòng rung động thôi.
Ở thôn Cố Gia của họ, trong nhà ai một chiếc xe đạp thì nổi tiếng khắp thôn . Ai ngờ ở Bắc Kinh , xe đạp giống như cải trắng đường cái , thể thấy ở khắp nơi.
“Bà ơi, lớn lên cháu cũng đến Bắc Kinh.” Đây là lời của Cố Văn Hùng, con trai trưởng của Cố Tử Mộc.
“Cháu cũng .” Hai chị em phía cũng .
“Được, , , đến lúc đó thì đều cả.” Cố Khôn ha ha .
DTV
Đừng là mấy đứa bé , mà đến mấy lớn khi họ thấy hình chụp còn vô cùng đến Bắc Kinh nữa là.
Uống xong , đều bắt đầu nghỉ ngơi.
Chờ khi phòng, Cố Tử Lâm mới cơ hội kể cho Lâm Tú Mai nỗi khổ tương tự của .
Ở bên ngoài, Cố Tử Lâm vốn chín chắn, lúc , chỉ còn hai vợ chồng ở trong phòng thì càng cần mặt mũi nữa.
Cố Tử Lâm giường, quạt gió đến những gì bản trải qua trong nửa năm nay.
Hai họ cũng vì chia xa nửa năm nay mà điều gì lạ lẫm cả.
“ , quần áo đưa cho em, em thích ?” Cố Tử Lâm đột nhiên hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-627.html.]
“Thích. Anh xem, ban đầu ở bên chi tiêu tiền lớn như , còn tiền mà gửi về cho em?”
Lâm Tú Mai yêu thích nhưng vẫn đau lòng tiền . Tuy rằng trường học phụ cấp nhưng sinh hoạt phí ở bên Bắc Kinh chắc chắn là cao, cô chỉ sợ Cố Tử Lâm bớt ăn bớt mặc mà mua quần áo cho cô.
“Không tốn nhiều tiền . Hơn nữa, nếu việc gì thì đến nhà em gái ăn cơm, ăn cơm như thế thì tiền cũng bớt .”
“Anh xem, trai như cảm thấy ngại ? Lại đến nhà em gái ăn cơm?”
Lúc , Lâm Tú Mai chỉ dạy dỗ Cố Tử Lâm.
Ai ngờ dường như Cố Tử Lâm cô sẽ gì.
“Yên tâm ! Tú Mai, hai thể chiếm tiện nghi của em gái ? Bình thường cũng giúp em gái việc, ?”
Lâm Tú Mai ném cho một ánh mắt bản cô từng trải nghiệm.
“Chẳng qua, đừng quên em gái . Anh em các may mắn mà cô .”
“Anh đương nhiên chuyện , quên ai cũng sẽ quên em .”
Tuy bề ngoài Cố Tử Lâm đoan chính nhưng trong lòng rõ ràng.
Bản thể lên Bắc Kinh, thể học đại học ở Bắc Kinh, hết thảy đều nhờ sự giúp đỡ của Cố Tri Ý.
Đương nhiên, cũng sự nỗ lực của chính bản .
Nghỉ trưa xong, Cố Tử Lâm lấy túi đồ Cố Tri Ý gửi qua Lâm gia bên . Vừa lấy là một cái túi to, bề ngoài vẻ nhiều.
Lúc đến Lâm gia, trong nhà cũng chỉ Lâm đang trông cháu. Khi thấy Cố Tử Lâm, bà còn ngạc nhiên mà chớp mắt một cái.
“A... Tử Lâm , nghỉ hè trở về nhà ?”
“Vâng ạ, hôm nay cháu trở về. Thím, đây là em gái cháu nhờ cháu mang ít đồ đến bên , thuận tiện nên cháu mang đến ạ.” Cố Tử Lẫm xong thì Lâm mới chú ý đến đang công lấy một cái túi to.