“ . Anh hai, em thi đậu . Em thể đến Bắc Kinh chung với .”
Cố Tử Sâm vô cùng phấn khích lôi kéo Cố Tử Lâm, còn tại chỗ mà nhảy lên mấy .
Ai ngờ Cố Tử Lâm tưởng rằng câu thi đậu Bắc Kinh. Lời cũng rõ nên Cố Tử Lâm bắt đầu an ủi câu.
“Không vấn đề gì cả, thi đậu Bắc Kinh cũng chẳng , chúng ...
Nói một nửa mới phản ứng . Thế là đẩy Cố Tử Sâm , rõ ràng hỏi: “Em, em, em Bắc Kinh với ? Em Bắc Kinh tuyển ?”
Cố Tử Lâm bắt đầu cà lăm .
“ . Anh hai, thông báo trúng tuyển của đại học Bắc Kinh ở đây .” Cố Tử Sâm , một nữa, thuận tiện còn lấy thông báo trúng tuyển của đại học Bắc Kinh , quơ qua quơ mặt Cố Tử Lâm.
Cố Tử Lâm nhận lấy thông báo, thấy phía thông báo là huy hiệu của trường, lúc mới chắc chắn là đại học Bắc Kinh.
“Được lắm, thằng nhóc . Đi , nhanh chóng báo tin tức về cho cha mới .”
Sau khi Cố Tử Lâm xác nhận thì việc đầu tiên nghĩ đến chính là chia sẻ tin tức cho trong nhà.
“ đúng đúng, để mở rộng tầm mắt.” Cố Tử Sâm kiêu ngạo ngóc đầu lên.
khi , hai em còn đến hợp tác xã mua hai cân rượu, còn cực kỳ xa xỉ đến nhà hàng quốc doanh mua một cân thịt kho tàu.
Cố Tử Sâm thấy dáng vẻ vung tay quá trán của Cố Tử Lâm thì vô cùng to miệng : “Anh hai, ngờ để tốn kém, nhưng yên tâm, chờ khi kiếm tiền, em chắc chắn sẽ mời ăn thịt kho tàu mỗi ngày.”
“Được , hai sẽ đợi thịt kho tàu của em.” Tâm trạng Cố Tử Lâm , cũng bắt đầu trêu ghẹo Cố Tử Sâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-634.html.]
Hai em cứ thế mã trở về thôn Cố Gia, về đến cổng thôn, Cố Tử Sầm lôi kéo Cố Tử Lâm thần thần bí bí : “Anh hai, thử xem, nếu em vẻ tinh thần sa sút thì sẽ cái gì?”
DTV
“Còn thể cái gì, chắc chắn sẽ an ủi em, chẳng lẽ thi đậu, còn chê em?”
“Hì hì, em thử một xem ?” Cố Tử Sâm cảm thấy thú vị, .
Thế là hai họ thông đồng với , Cố Tử Sâm về nhà , còn Cố Tử Lâm sẽ cầm thịt kho tàu, rượu và thông báo trúng tuyển về nhà .
Lưu Ngọc Lan ở nhà vẫn luôn lo lắng chờ trộng, thịnh thoảng còn phía cửa, trong miệng còn ngừng lẩm bẩm: “Lão út thi đậu nên về nhà đó chứ. Đứa con rách nát .”
Nói thì như thế nhưng trong lòng bà nhịn mà vô cùng lo lắng, bà cứ qua ở trong sân nhà , thỉnh thoảng cửa.
“Mẹ, cứ yên tâm , con thấy em út thi tài liệu của các chị để , em nhất định thể thi đậu.” Vương Quế Chi an ủi bà.
Chỉ là dứt lời thì Cố Tử Sâm từ bên ngoài bước nhà với vẻ mặt như mất thứ gì đó, gọi ai cả, cứ ngây ngốc như .
Dáng vẻ của Lưu Ngọc Lan dọa cho sợ hãi. Thế là thật sự thi đậu ?
Nhìn thấy dáng vẻ con như hồn bay phách lạc. Xem bao nhiêu uất ức chứ?
Ban đầu vốn dĩ Lưu Ngọc Lan còn chuẩn gì đó, nhưng lời còn khỏi miệng thì giống như thứ gì đó chặn ngang cổ họng bà.
bà vẫn lên, nhỏ giọng an ủi: “Không chuyện gì hết. Lão út , năm nay đậu thì sang năm thi tiếp là . Cái cũng chuyện gì to tát cả, con đúng , con dâu cả?”
“ , đúng . Em trai , chúng cứ xem năm nay giống như đang luyện tập thôi, sang năm cố gắng hơn nữa là .”
Chị dâu cả Vương Quế Chi cũng lôi kéo gia nhập đội ngũ an ủi Cố Tử Sâm.