Còn Cố Tử Sâm thì mang theo mấy đứa cháu trai bờ biển bắt hải sản. Ở gần biển chính là cái điểm , việc gì biển còn thể kiếm thêm chút đồ ăn về cho gia đình.
Mà đại đội trưởng như Cố Khôn quen tương đối với mấy nhà cho nên lên tiếng kêu gọi bọn họ rằng giữa trưa ngày mai tới nhà ăn một bữa cơm.
Khi mời khó tránh khỏi vài câu dễ . Cố Khôn mời hết hàng xóm cho nên mấy thích nhà cũng mời.
Chỉ là, chị dâu cả của Cố Khôn, cũng chính là lấy cái danh ngạch trong xưởng chế biến thịt của Cố Tử Mộc, Mao Vận Phượng, khỏi chút ý định lấy lòng.
Người chính là như , đây khi nhà họ Cố còn như , tuy rằng đỏ mắt thì cũng chỉ thỉnh thoảng đ.â.m chọc vài câu.
Từ đàm phán lấy danh ngạch trong xưởng chế biến thịt thất bại thì Mao Vận Phượng coi gia đình Cố Khôn gì cả, thậm chí thèm mặt.
Dù hiện tại cũng tách ở riêng, cũng ở gần cho nên Lưu Ngọc Lan cũng thèm để ý.
Ai nhà họ Cố mấy sinh viên, hiện tại tới Cố Tử Sâm nhỏ nhất cũng thi đỗ đại học Bắc Kinh.
Mẹ nó, thi đỗ Bắc Kinh trường còn thể bình thường ư?
Đương nhiên , lúc Mao Vận Phượng bắt đầu hối hận. Chỉ là còn chút vác mặt mũi, một vốn thấy là bắt đầu âm dương quái khí lúc đột nhiên nhiệt tình lên, hiển nhiên Cố Khôn chút thích ứng.
Cái thế nào cũng cảm thấy là đang cố tình.
“Ha ha, cả, chị dâu, ngày mai nhớ tới nhé.”
Cố Khôn xong lời cần thì vội vàng chạy lấy . Chị dâu cả là thích chọc đĩa đồ ăn của khác.
Sau đó ông tới nhà hai vài câu đó cũng ngay. Quan hệ của Cố Khôn với nhà hai còn , ngày thường cái gì cần giúp đỡ thì nhà hai cũng đều giúp đỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-639.html.]
Vậy nên, Cố Khôn mới tới mời xong thì chị dâu thứ hai của ông sáng sớm dậy sẽ tới trong nhà hỗ trợ.
Cố Khôn vài câu về nhà.
Sáng sớm hôm , Cố Tử Lâm lên trấn lấy thịt ngày hôm qua đặt về nhà. Lâm Tú Mai sa vườn hái rau rửa sạch còn Vương Quế Chi thì nấu cơm sáng cho cả nhà.
Chờ tới khi cơm nước xong xuôi thì đám trẻ con trong nhà cũng giúp đỡ dọn bàn ghế.
Dù nhà cũng hạn thôi nên mượn của nhà hàng xóm tới để dùng, chờ khi cơm nước xong đưa sang trả cho . Cả nhà bắt đầu ngay ngắn bận rộn lên, mấy nhà thiết cũng đều tự giác tới cửa giúp đỡ.
Hôm nay bày mấy bàn cũng coi như bữa tiệc rượu phong phú nhất mấy năm nay của thôn họ Cố. Hiện tại ai xem trọng liếc mắt nhà họ Cố một cái?
Mọi tới cửa cũng hoặc nhiều hoặc ít mang theo đồ , đồ tuy quý giá nhưng chủ yếu chính là tấm lòng. Lần cũng coi nhữ Lưu Ngọc Lan bỏ vốn gốc , còn mua chút hạt dưa đậu phộng đặt ở bàn để khi rảnh rỗi thể gặm nhấm.
DTV
Trong phòng bếp là phụ nữ giúp đỡ, rửa rau, nấu đồ ăn, ở nhà đều là nấu cơm cho nên tay chân nhanh nhẹn.
Sau đó, Mao Vận Phượng chậm chạp tới nhà, lúc sắp nấu xong hết đồ ăn mới bộ tịch giúp đỡ.
Lưu Ngọc Lan trợn trắng mắt, thèm bà gì, dù hôm nay cũng là ngày lành cho nên dính đen đủi.
“Chị dâu cả, cần cần, chị ngoài ăn chút hạt dưa đậu phộng, bên chúng em sắp xong .”
Nghe hạt dưa với đậu phộng thì Mao Vận Phượng cũng rối rắm. Khách sáo vài tiếng đó tự tới bàn .
Nếu như rằng sẽ hạt dưa đậu phộng thì bà sẽ tới sớm một chút. Lúc Mao Vận Phượng còn cảm thấy tới muộn chút thiệt thòi cơ, đồ ăn sắp bày lên .
Tuy rằng cuộc sống sinh hoạt của đều , ngày thường cũng thể mấy món ăn mặn nhưng dám hào phóng như nhà họ Cố cho nên vẫn là hôm nay tới khách nên bắt đầu lắp bắp kinh hãi.