Người đàn ông cũng bước trong bóng tối, nhờ ánh trăng mà khuôn mặt đàn ông mới hiện lên rõ ràng, đây chính là thanh niên trí thức
Vương Dương mà Cố Tri Ý ' một chân' .
Vương Dương nhổ một bãi nước bọt lên mặt đất, tỏ vẻ khinh thường.
DTV
Nếu nghĩ đến tiền trong tay Cố Tri Ý, để thể mang về thành phố tiêu xài thì Vương Dương cũng thèm thông đồng với những phụ nữ nông thôn .
nghĩ đến dáng uyển chuyển của Cố Tri Ý, Vương Dương chỉ mới tưởng tượng mà tâm trí như tán loạn .
Vừa nghĩ để bắt yêu tinh nhỏ Cố Tri Ý trong lòng bàn tay.
Cố Tri Ý ở nơi xa ngàn dặm còn đang tính toán với cô.
Vì là phụ nữ mang thai, tính đến ăn uống mà còn cực kỳ thèm ngủ. Còn , buổi tối xuống giường, vốn dĩ còn đang suy nghĩ về một vấn đề, nhưng ngáy o o từ lúc nào .
Lại là một đêm ngon giấc, hôm vẫn thức dậy lúc năm giờ sáng. Sau khi thức dậy, vệ sinh cá nhân xong thì cô bắt một nồi cháo lên , đó ngoài dạo một vòng, trở về tiếp tục nấu cơm, mang cơm đến bệnh viện.
Từ nhà nghỉ đến bệnh viện cũng bảy giờ sáng. Khi Cố Tri Ý còn đến cửa phòng bệnh thấy Cương Tử ở đó. “Chào chị dâu!” Cố Tri Ý đến gần, Cương Tử thấy cô thì lập tức lên tiếng chào .
“Chào buổi sáng!” Cố Tri Ý đưa bình giữ ấm bên tay trái của cho Cương Tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-64.html.]
“Vất vả cho quá! mang bữa sáng đến cho , ăn !” Trong thời gian , cũng may Cương Tử hết lòng chăm sóc cho Lâm Quân Trạch, gì để cảm ơn , nên Cố Tri Ý một ít đồ ăn sáng mang đến cho .
Cương Tử ngượng ngùng gãi đầu: “Không vất vả ạ! Cảm ơn chị dâu! Vậy em cũng khách sáo ạ.” Cương Tử đúng là khách sáo nữa, nhận bình giữ nhiệt đến ghế ở cạnh hành lang, xuống ăn.
Cố Tri Ý gõ cửa một tiếng đó mới mở cửa bước . Đoán chừng Lâm Quân Trạch cũng thức dậy từ lâu , vẫn dựa đầu giường đợi Cố Tri Ý đến như hôm qua. Lâm Quân Trạch thấy Cố Tri Ý mang theo bình giữ nhiệt phòng thì ánh mắt lập tức sáng lên, nhưng chỉ trong nháy mắt biến mất nhanh, ai cũng phát giác .
Cố Tri Ý đến, cô tự nhiên bước cạnh giường: “Anh rửa mặt ?”
Lâm Quân Trạch khẽ gật đầu, thấy Cố Tri Ý múc cho một chén cháo, hỏi: “Em ăn ?”
Cố Tri Ý đặt cháo xuống mặt : “Vừa ở nhà nghỉ em ăn !” Lâm Quân Trạch cô , cũng gì cả, bưng cháo lên uống.
Hôm nay Cố Tri Ý nấu cháo củ từ, cháo mềm sền sệt, còn mang theo hương thơm và vị ngọt của ngô, cà rốt, và mùi củ từ thơm mát, mùi vị quả thật ngon.
Hơn nữa cháo củ từ cho dày, cũng thích hợp dùng trong thời gian viện dài và cần chú ý trong khâu ăn uống của Lâm Quân Trạch. Lâm Quân Trạch cảm thấy Cố Tri Ý mới đến đây mấy ngày mà bản tăng cân ít.
Buổi sáng, Cố Tri Ý mang nhiều cháo đến, Lâm Quân Trạch ăn xong giống như vẫn còn ăn, cũng như hôm qua, ăn một lèo sạch sẽ ba chén, bình giữ nhiệt quét sạch sẽ.
Hai đó cũng chuyện gì để , nhưng bầu khí cũng gọi là hổ. Cố Tri Ý hỏi thăm một chút về chuyện trong quân đội, Lâm Quân Trạch lựa chọn một vấn đề thể đều với cô.
Anh hỏi Cố Tri Ý chuyện trong nhà, lúc Cố Tri Ý nhắc đến hai đứa trẻ, trong mắt cô còn sự mất kiên nhẫn như , một cảm giác khó rõ.