“Nhóc thối, con cái ghét bỏ cha như con ?” Lâm Quân Trạch tức giận .
“Hừ, cha, con đều là sự thật cả. Mẹ con , chúng tiếp nhận ý kiến từ khác, như thế mới tiến bộ.” Nhị Bảo vẻ bản lý, bé còn dạy dỗ cha . Làm cho ba em Cố gia chọc .
Lúc Nhị Bảo ngụy biện thêm.
“Được , cha nhiều hơn, luyện tập nhiều hơn, bao lâu nữa đồ ăn cha sẽ dễ ăn hơn chút ít.”
Cuối cùng vẫn là Lâm Quân Trạch thua trận.
“Như thế mới đúng. Cha, gì nhỉ... thể dạy.”
"Ha ha ha ha ha~" Người ruột Cố Tri Ý nhịn .
Đã lâu như mà Nhị Bảo vẫn còn gặp khó khăn về thành ngữ. Cứ thành ngữ xuất hiện thì bé tạm ngừng .
“Trẻ con dễ dạy.” Đại Bảo một bên nhắc nhở.
“, chính là giống như Đại Bảo .”
Nhị Bảo cảm thấy bản cũng vấn đề gì cả, trai của là . Nhìn xem, chẳng trai bổ sung cho ?
Ôi, đến Lâm Quân Trạch còn Nhị Bảo da mặt dày dạy dỗ cho .
Con ruột, con ruột!
Lâm Quân Trạch mặc niệm trong lòng mấy , đó mới nhẫn nại kiềm chế suy nghĩ đánh đòn Nhị Bảo.
Nhị Bảo mảy may còn hề bản đang ở biên giới sắp ăn đòn, đang dò xét điên cuồng.
Buổi chiều, Lâm Quân Trạch ngoài một chuyến, là phát điện báo một tin về nhà.
Hôm nay khéo Cố Tri Ý mang thai nên buổi tối mấy đàn ông uống chút ít rượu.
Cố Tri Ý cảm thấy, dường như mang thai là cô mà chính là họ.
Chiến trường ...
Chỉ là đến cuối cùng thì Lâm Quân Trạch vẫn rằng hiện tại, Cố Tri Ý đang mang thai, tóm bản uống say cũng lắm, để một phụ nữ chăm sóc ngược ? Vì chỉ uống mấy ly chúc mừng, đó chủ động ngừng.
Cố Tử Lâm còn : “Xem em rể tự giác.”
Lâm Quân Trạch cũng chỉ , lời nào. Nếu tự giác thì còn thể gì chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-652.html.]
Bây giờ, trong nhà thêm một tổ tông.
Không, sẽ là hai.
Mấy trong nhà sẽ nuông chiều họ.
Lúc Cố Tri Ý tắm rửa buổi tối, Lâm Quân Trạch cũng an tâm, thỉnh thoảng còn hỏi một câu để chắc chắn Cố Tri Ý chuyện gì.
Chờ đến khi Cố Tri Ý mở cửa bước thì cô khinh thường trợn trắng mắt lên trời .
Nếu căng thẳng, về tình còn thể hiểu, nhưng cứ mấy phút hỏi một : “Vợ , em ?”
DTV
Cố Tri Ý cũng gì cho .
“Được , tắm .”
Nói xong thì đẩy Lâm Quân Trạch , nhà.
Lâm Quân Trạch: Nhỏ bé, bất lực...
Cố Tri Ý về đến phòng , khi mấy đứa bé bên cạnh thì cô lập tức bước gian, sấy khô tóc xong thì mới .
Không gian thể sử dụng điện nên Cố Tri Ý thường sử dụng nó trong sinh hoạt hàng ngày. Cô tương đối hài lòng về điều .
Từ gian thì Lâm Quân Trạch bên cũng tắm rửa sạch sẽ, chủ yếu chính là cũng dám tắm rửa quá lâu, chẳng qua khi sinh hoạt trong bộ đội cũng quen, chiến đấu tắm rửa thì cơ bản đều vô cùng nhanh chóng.
Chờ tắm xong nhà thì thấy tóc của Cố Tri Ý khô.
Ban đầu, vốn dĩ còn lau khô tóc cho vợ.
Lâm Quân Trạch dịu dàng: ...
Thôi, !
Sau khi đóng cửa , leo lên giường, thấy Cố Tri Ý đang sách thì nịnh nọt : “Vợ , bây giờ em cảm thấy thế nào? Có mệt ?”
“Anh gì?” Ánh mắt Cố Trị Ý rời khỏi trang sách, cô thoáng qua Lâm Quân Trạch.
“Anh giúp em xoa bóp chân tay, em cứ xem tiếp !”
Lâm Quân Trạch xong cũng bật chế độ sợ vợ, trực tiếp đỡ lấy chân của Cố Tri Ý đặt lên đùi , nhẹ nhàng xoa bóp.
Cố Tri Ý: Làm thế nào mắt thế ?
thấy xoa bóp cho cũng dễ chịu nên cô thèm quan tâm mấy chuyện đó nữa.