Cố Tri Ý đặt sách xuống, lên lập tức thấy Hồ Tư Tuệ đang hối hả chạy đến đây .
“Tiểu Ý, Tiểu Ý, tớ nhớ chết!” Nói xong ôm chặt Cố Tri Ý.
Cố Tri Ý cũng buồn vỗ lưng cô, : “Người . Chịu về ?”.
“Ôi, thật ở chỗ dì tớ ở bên đó cũng gì chơi vui cả, tớ nhớ , về tìm chơi.” Hồ Tư Tuệ nghiêm trang .
Cố Trị Ý liếc mắt cô, : “Nếu thu hồi nụ đắc ý thì thể tớ tin .”
“Được , . Tớ cho , tớ còn mang theo quà tặng cho nữa. A, mấy đứa Đại Bảo ?”
Từ lúc Hồ Tư Tuệ bước cửa, cô phát hiện hôm nay, nhà Cố Tri Ý dường như yên tĩnh.
Bình thường mà , mấy đứa bé nghịch ngợm xốc cái sân lên đến mức nhận .
“Trước khi câu đến chúng leo Vạn Lý Trường Thành với mấy của .
“Hả? Vậy !” Nói đến đây Hồ Tư Tuệ mới cảm thấy đúng lắm, theo lý mà đây là hoạt động tập thể, hẳn là một nhà cùng là thích hợp nhất.
Cố Tri Ý thần thần bí bí : “Cậu đoán xem!”
“Cậu bệnh?” Hồ Tư Tuệ tiến lên hết từ xuống của Cố Tri Ý thử hỏi.
Cố Tri Ý lắc đầu.
“Đoán ?”
Hồ Tư Tuệ suy nghĩ hết nửa ngày nhưng vẫn nghĩ , cô bất đắc dĩ Cố Tri Ý: “Ôi, tớ nghĩ , lập tức cho tớ ! Cậu ? Tớ mới bao lâu chứ?”
Cố Tri Ý xích gần bên tại Hồ Tư Tuệ, cô khẽ : “Tớ mang thai.”
“Hả? Cậu mang... cái gì? Mang… mang thai ?”
Hồ Tư Tuệ trợn tròn mắt Cố Tri Ý, đó dời ánh mắt xuống bụng cô. Ngón tay cô run rẩy chỉ bụng Cố Tri Ý, khuôn mặt lộ vẻ thể tin mà Cố Tri Ý: “Thật, thật sự mang thai ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-654.html.]
Cố Tri Ý vỗ nhè nhẹ lên tay cô, : “Cậu đang cái gì hả? Mang thai chẳng lẽ còn giả ?”
“Thế nhưng, thế nhưng, tớ mới bao lâu chứ, thai ?”
Vẻ mặt của Hồ Tư Tuệ giống một vợ trẻ đầu mang thai đứa bé của chồng .
Cố Tri Ý càng buồn hơn: “Chẳng lẽ ? Tớ cần báo cáo với một tiếng ?”
“Không, . Thế cũng quá đột ngột !”
Hồ Tư Tuệ đột nhiên lên, đó cô qua vài vòng, cuối cùng mới vẻ mặt trịnh trọng Cố Tri Ý : “Tớ mặc kệ, tớ nuôi của đứa bé trong bụng . Cứ quyết định như .”
Cố Tri Ý:……..
Hóa một đống như thế, điều chính là lời ?
“Được , vị trí nuôi , tớ giữ cho là .” Cố Tri Ý bất đắc dĩ .
“Ôi, mang thai từ khi nào ? Làm với tớ một tiếng?”
“Không tớ đang với đây ? Hơn nữa, tớ cũng mới hôm qua thôi, chiều hôm qua mới bệnh viện.”
DTV
“A, bác sĩ thế nào? Con gái nuôi của tớ thế nào?”
“Rất . lúc còn cả, là con gái chứ?” Cố Tri Ý hiểu lắm, bản cô còn sinh nữa là. Làm thế nào mà đều ngầm thừa nhận trong bụng cô là con gái thế .
Ai ngờ Hồ Tư Tuệ trưng vẻ mặt thần bí : “Tớ với mà, tớ bấm ngón tay tính toán là ngay thai là con gái. Cậu xem, tớ chạy về tiên đây ?”
Cố Tri Ý: Có quỷ mới tin .
Hồ Tư Tuệ nữa. Cố Tri Ý quên mất Hồ Tư Tuệ từng bản bấm tay bói toán, đêm xem thiên tượng, cô giống như hoa đào nát.
Cố Tri Ý sắp im lặng c.h.ế.t , cứ khéo như thế mà Hồ Tư Tuệ trúng.
“Thôi , với cái công phu mèo cào của , còn thành nghề ngoài hành tẩu giang hồ, như thế sẽ đánh đó, ?”
“Được , . Tớ . À, đúng , tớ mang đồ từ Thượng Hải về đây. Cậu mau thử !”