Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 68

Cập nhật lúc: 2024-12-15 12:12:42
Lượt xem: 202

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chờ đến sáu giờ thì lấy một bát mì hoành thánh từ trong gian ăn, ăn xong cô nghĩ, nếu cứ khỏi cửa thì cũng , cô sẽ giả vờ bản ngoài ăn cơm, tiện thể bộ tiêu cơm một ít.

Lúc Cố Trí Y cửa thì khéo gặp Cương Tử. Cậu thấy Cố Tri Ý lập tức vội vàng tiến lên hỏi:

"Chị dâu, doanh trưởng lo chị ăn cơm nên bảo em đến xem thử."

DTV

" đang chuẩn ăn đây." Cố Tri

Ý ăn trong phòng , dù cô cũng rời khỏi phòng nghỉ. Tuy thời còn máy giám sát, nhưng để tránh phiền phức cần thiết, vẫn nên thừa nhận ăn .

Nghe thấy Cố Tri Ý ăn, Cương Tử bước lên, cho tay túi quần rút một cọc tiền đưa cho cô: “Doanh trưởng sợ trong chị dâu đủ tiền dùng, cố ý bảo mang đến đưa cho chị. Doanh trưởng cũng , chị dâu cứ dùng thoải mái, đủ sẽ lấy thêm.”

Cố Tri Ý quả thật nghĩ , Lâm Quân Trạch còn tác phong ?

Cứ việc tiêu, cần tiết kiệm…

Nếu do cô xuyên đến thời đại thì cô nghi ngờ chính xuyên thế giới tổng tài bá đạo nào đó , chính là cái cảm giác giàu sang phú quý .

Sau cùng Cố Tri Ý vẫn hài lòng mà nhận lấy một xấp tiền , đó khéo léo từ chối để Cương Tử dẫn cô chỗ nào đó ăn cơm.

Nói đùa ? Bản cô mới ăn xong một bát mì hoành thánh, dù dày to thế nào cũng thể ăn nổi nữa.

Thời tiết ở tỉnh Liêu khá giống tỉnh Quảng, đến chạng vạng tối sẽ gió đêm thổi đến, gió mát thổi đến tinh thần và cả thể xác vô cùng sảng khoái.

Cố Tri Ý dạo xung quanh hai vòng, chờ đến khi mặt trời gần như xuống núi thì mới trở nhà nghỉ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-68.html.]

Về đến phòng , Cố Tri Ý lập tức ôm lấy một thùng nước, rửa mặt một phen. Lúc trời cũng tối mù, Cố Tri Ý lập tức lên giường nghỉ ngơi, một ngày bận bịu cứ thế mà qua , xuống nhớ đến hai đứa trẻ đang ở nhà.

Vừa nghĩ đến chúng nhảy mũi một cái, Cố Tri Ý cho rằng lẽ hai em cũng đang nhớ đến , đúng là phụ lòng bản bỏ công chăm sóc chúng mấy ngày. Cố Tri Ý mang tâm trạng như thế mà chìm mộng .

Mà hai em Cố Tri Ý nhớ nhung đang cầm tay một cây kẹo hồ lô chạy khoe khắp thôn, ở còn nhớ đến .

À… khi đói bụng thì vẫn còn nhớ đến .

Bất tri bất giác, Cố Tri Ý ở đây hơn nửa tháng, mỗi ngày cơ bản đều là mang cơm hai bữa cho Lâm Quân Trạch, đến chiều thỉnh thoảng Cố Tri Ý sẽ cải trang một chút đến chợ gần đó tìm kiếm một ít đồ thể đầu cơ trục lợi.

Còn Cố Tri Ý thật sự kiếm khá nhiều vật ly kỳ.

vì đang mang thai, mà hiện tại thai cũng khá lớn, nên cô chỉ dám mấy dám nữa.

Buổi sáng một ngày , Cố Tri Ý vẫn mang đồ ăn sáng bệnh viện, khéo cô gặp bác sĩ Trần đến kiểm tra.

Rất lâu đó bác sĩ Trần mới buông dụng cụ kiểm tra xuống, Lâm Quân Trạch sang Cố Tri Ý.

Cương Tử “…” Nín thở như tồn tại.

Mấy họ đều căng thẳng bác sĩ Trần, chờ đợi kết quả từ bác sĩ Trần.

Bác sĩ Trần là bác sĩ chủ trị cho Lâm Quân Trạch, đột nhiên ông nhiều chằm chằm như thế thì cảm thấy dễ chịu cho lắm.

Bác sĩ Trần ho khan một tiếng mới : “Khôi phục tệ, cũng chỉ bắp đùi còn khá nghiêm trọng, cơ bản thể về nhà nghỉ ngơi, nhớ định kỳ kiểm tra là .”

Loading...