Ăn cơm xong, dạo xung quanh hai vòng chuẩn về nhà.
Dù buổi chiều bên tối nhanh, xế chiều chơi ở cũng đủ thời gian.
Cố Tri Ý ở nhà một trông ba đứa bé nên thế nào cũng an tâm. vì mà nhanh chóng trở về.
Lúc Cổ Tri Ý đang ngủ cùng mấy đứa nhỏ.
Giữa trưa ngủ một giấc nếu đến buổi chiều sẽ tinh thần gì cả.
Lúc họ về đến nhà thì Cố Tri Ý vẫn còn đang ngủ, cũng tự trở về phòng , nghỉ ngơi một hồi.
Lâm Quân Trạch về đến phòng thì thấy Cố Tri Ý và các con cùng giường, từng ngủ đến mặt mày đều đỏ bừng.
Cố Tri Ý cần cái gối để gối đầu lên, thuận tiện thể thấy mấy đứa bé ngủ yên ở bên .
Lâm Quân Trạch thấy ngủ ngon nên cũng quấy rầy mà ngoài .
Ảnh chụp hôm nay mang tiệm chụp hình chuyên nghiệp để họ rửa . Dù trong nhà cũng thiết và phòng tối nên rửa .
DTV
Chờ đến khi mấy đứa bé Đại Bảo thức dậy thì mấy lớn đang ở bên nhà chính uống .
Thời tiết thế vẫn nên trong nhà mà uống , ăn chút bánh ngọt.
“Ông nội, chơi vui ? Có chơi vui đúng ?” Nhị Bảo hề gì là thiệt thòi khi ngoài chơi cả.
“Vui lắm, vui lắm.” Cha Lâm uống , ha hả trả lời.
“Chắc chắn ạ, chúng cháu nhiều , , còn chơi ở cháu sẽ đưa chơi.” Lúc , Nhị Bảo giống như đang thể hiện bản . Cậu bé đắc ý.
“Được , để Nhị Bảo dẫn chúng chơi.” Mấy họ cũng nể mặt Nhị Bảo, thế là nhao nhao biểu thị rằng sẽ đề Nhị Bảo dẫn họ chơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-705.html.]
“Cứ quyết định như . Đến lúc đó Đại Bảo học, còn Nhị Bảo sẽ dẫn các ông và các bà cùng.” Nhị Bảo một hồi lâu, nhưng hóa câu cùng mới chính là câu quan trọng nhất.
Chính là khác đều học, bé thì học nên sẽ dẫn họ chơi.
Cố Tri Ý ngoài thì khéo lời của Nhị Bảo, lúc vô tình phơi bày bé.
“Nhị Bảo, con mơ tưởng tìm cớ để học, dù trời mưa đá thì con vẫn học.”
Nhị Bảo còn đang âm thầm đắc ý vì tính toán của , nhưng thoáng một cái phá vỡ.
“Mẹ, như ? Không con đang chăm sóc cho ông bà ?” Nhị Bảo lời giống như Cố Tri Ý hiểu lòng của .
Cố Tri Ý cứ như mà như Nhị Bảo.
“Không cần , ông và bà chăm sóc, con cứ yên tâm mà học. Học kỳ , em trai cũng đến trường với các con , đến lúc đó trai như con còn chăm sóc cho em trai .”
Cố Tri Ý trực tiếp giao nhiệm vụ cho Nhị Bảo.
Từ đến nay Nhị Bảo luôn là trai đảm đang, lúc bước bẫy của Cố Tri Ý. Cậu bé sảng khoái mà đồng ý.
“Không vấn đề gì ạ. Mẹ, hãy giao cho con !”
Cố Tri Ý: Ha ha, còn giao cho con ?
Mọi thấy cuộc đối thoại của hai con cũng thầm thôi.
Nhị Bảo giống như tên hề .
Mẹ Lâm thấy đều ở đây nên bà suy nghĩ của bà tiên.
“Vợ lão tứ , là như thế . Ý của và cha của con chính là để hai họ đón đưa mấy đứa nhỏ học, còn và bà thông gia sẽ ở nhà chăm sóc cho con, lão tứ cũng học, cũng yên tâm một chút.”