Hai họ khẽ gật đầu, cũng biểu thị ý kiến gì.
Cố Tri Ý vẫn lên tiếng : “Mẹ, chỉ là cũng cần vất vả , để đến chủ yếu là vui chơi ở Bắc Kinh. Mấy đứa bé đều nên gì, cần quan tâm, bình thường việc gì thì khắp nơi thăm quan, vui chơi, vấn đề gì cả.”
“Ôi. Chúng , .” Ngoài miêng thì Lâm nhưng trong lòng vẫn nghĩ rằng giúp đỡ.
Đột nhiên Cố Khôn Cố Tri Ý hỏi: “Tiểu Ý , hết con học học kỳ mới ?”
“Vâng, con chuyện xong với hiệu trưởng bên , hết treo tên ở đó, đó bài tập gì đó thì con sẽ bổ sung, hẳn là vấn đề gì cả.”
“Được , tự con quyết định là .”
Cố Tri Ý liếc Lâm Quân Trạch, Lâm Quân Trạch mang đến một túi tiền nhỏ đưa cho Lâm, Lâm Quân Trạch : “Mẹ, lúc đó con sẽ ở nhà, chuyện trong nhà đều giao cho , tiền đều là sinh hoạt phí hàng ngày, cầm lấy, ăn gì thì mua cái đó, cũng cần tiết kiệm giúp con.”
“Ôi, con cái gì hả? Trên vẫn còn tiền.” Mẹ Lâm từ chối .
Chuyến đến Bắc Kinh của họ tiêu tốn ít tiền, thêm sinh hoạt phí cái gì đó, lúc nào cũng lo tiền của họ đủ dùng.
“Mẹ, của là của , còn đây là sinh hoạt phí của chúng con, hơn nữa lúc Tiểu Ý cũng sắp sinh , vấn đề dinh dưỡng cũng chú ý nhiều hơn, ? Mẹ cầm lấy tiền , bình thường mua hoa quả ướp lạnh gì đó cũng .”
Lâm Quân Trạch hai lời nhét tiền tay Lâm, đó về phía Lưu Ngọc Lan: “Mẹ, đến lúc đó phiền ."
Lưu Ngọc Lan thèm để ý khoát tay: “Đều là một nhà cả, mấy lời khách sáo gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-706.html.]
Cuối cùng chuyện cũng thương lượng xong. Mấy ngày kế tiếp, ngược cũng nhiều nữa nên chụp ít ảnh ở Vạn Lý Trường Thành.
Đại Bảo và Nhị Bảo cũng cùng theo. Có thêm mấy đứa bé nên ảnh chụp của hiển nhiên sức sống hơn đó nhiều.
Chơi mấy ngày thì mấy đứa nhỏ cũng trường học học hành.
Trước đó, vì mấy Lâm đến nên chậm trễ thời gian trường học.
Học kỳ mới của Lâm Quân Trạch dường như là nghiêm ngặt hơn nên mười ngày nửa tháng mới trở về nhà một .
Vì khi , Lâm Quân Trạch liên tục cam đoan : “Vợ , em yên tâm, lúc em sinh, chắc chắn thể trở về với em. Em ngoan ngoãn nha, ở nhà đừng khắp nơi!”
“Được , . Lúc tập huấn thì chú ý nhiều hơn, em và con còn chờ trở về đây.” Cố Tri Ý một hồi thì hốc mắt đỏ lên.
“Ôi, đây là mèo hoa nhà ai ?” Lâm Quân Trạch nghĩ bầu khí trở nên nặng nề như nên cố ý đùa nghịch với Cố Tri Ý.
Cố Tri Ý tức giận liếc .
“Được , ! Yên tâm, em vấn đề gì .” Cố Tri Ý cũng Lâm Quân Trạch quá lo lắng.
DTV
Lâm Quân Trạch cũng . Đừng Cố Tri Ý lúc nào cũng độc lập nhưng đến cùng cô vẫn là phụ nữ, đặc biệt đang ở giai đoạn sắp sinh, chỉ một chút việc nhỏ cũng thể dễ dàng mẫn cảm.
Cho nên lúc , cô mà gì, Lâm Quân Trạch cũng chỉ thể tiến lên ôm cô lòng một hồi xoay rời .
Thật chính cũng sợ chần chờ thêm nữa nỡ nên dứt khoát , cứ thế mà thẳng.