Lâm Quân Trạch cũng suy nghĩ nhiều, nhưng vẫn cứ đợi mãi về mà vẫn thấy Cố Tri Ý và con đưa thì khỏi nóng nảy.
“Mẹ, xem tình hình trong là như thế nào ?”
Lâm Quân Trạch giống như đang tự kiếm chuyện . Anh tình hình bên trong là thế nào, thì Lưu Ngọc Lan thể .
lúc Lưu Ngọc Lan thể gì hơn, cũng chỉ thể an ủi Lâm Quân Trạch.
“Không chuyện gì, chuyện gì . Trước đó đều rằng đứa bé khỏe, ? Mẹ nghĩ là sắp đó.” Lưu Ngọc Lan cũng thể gì khác hơn là an ủi .
Dù con gái ruột của cũng còn ở bên trong, như bà thể căng thẳng.
Sau đó, Lâm Quân Trạch đợi đến khi tin tức gì thì trực tiếp vỗ cửa phòng sinh. Dù như thế là hợp lý, nhưng lẽ thông báo tình hình thật sự của Cố Tri Ý cho bên ngoài chứ, đến bây giờ vẫn tin tức gì vô cùng lo lăng.
Bác sĩ thấy Cố Tri Ý thế thì đoán chừng là dễ dàng nên nhanh chóng từ bỏ kế hoạch ban đầu của .
Cộng thêm việc Lâm Quân Trạch bên ngoài đang hô hào đòi , bất đắc dĩ để y tá đẩy họ ngoài.
Bên ngoài, Lâm Quân Trạch đập cửa liên tục mấy thì cửa cũng chịu mở .
Bác sĩ cũng thừa dịp loạn mà bỏ chạy.
Chỉ hai y tá đẩy Cố Tri Ý .
“Đập cái gì mà đập, giữ im lặng ở bệnh viện ?” Có một y tá tức giận .
Một y tá khác ngược dễ chuyện, cô ất mở miệng lời chúc mừng : “Chúc mừng ! Là long phượng thai.”
Lúc Lâm Quân Trạch cũng để ý đến y tá măng chửi cái gì, chỉ một lòng thấy Cố Tri Ý.
Anh chỉ thấy Cố Tri Ý giường bệnh, yếu ớt với , bên cạnh cô là hai đứa bé bọc kỹ càng.
Việc ...
Việc đúng là bất ngờ mà!
Lưu Ngọc Lan bên cạnh cũng quên chắp tay ngực, trong miệng ngừng lẩm bẩm: “Cảm ơn Bồ Tát phù hộ, cảm tạ trời đất phù hộ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-713.html.]
Lúc , bà mới tiến đến hỏi thăm xem Cố Tri Ý thế nào . Không ngờ Cố Tri Ý ngủ .
Đến lúc Cố Tri Ý thật sự còn chịu nổi nữa, cô thấy chồng và ruột của ở ngay bên ngoài thì yên tâm mà chịu chợp mắt.
“Trước tiên nên trở về phòng bệnh ! Đoán chừng là con bé quá mệt mỏi .” Lưu Ngọc Lan xong thì bước qua ôm lấy chị gái bên ngoài.
“Ôi, cháu gái ngoan, dáng vẻ , giống cháu!”
Lưu Ngọc Lan cứ thế mà ôm lấy đứa bé lớn hơn thẳng một đường đến phòng bệnh.
Lâm Quân Trạch thấy con gái của , trong lòng thèm chết, nhưng lúc , Cố Tri Ý vẫn quan trọng hơn.
Mà đứa bé đang trong n.g.ự.c Cố Tri Ý cha ruột của quên triệt để.
Đến phòng bệnh, trong phòng bệnh đều thấy Lưu Ngọc Lan đang ôm một đứa bé, nhưng giường thêm một đứa bé.
Chuyện ?
Tất cả đều vô cùng ngạc nhiên.
Dù thì tỷ lệ sinh đôi cũng nhỏ.
Cũng hai đứa bé đều là con trai ?
“Thím, con gái nhà thím sinh ? Lần sinh là...” Cố Tri Ý Lâm Quân Trạch sắp xếp cẩn thận xong xuôi thì bên tới hỏi.
“Sinh long phượng thai ? Ôi, thật sự là ngờ mà!” Lúc Cố Tri Ý mới sinh xong nên Lưu Ngọc Lan cũng keo kiệt chia sẻ niềm vui với .
“Ôi, đúng là phúc quá, như thế thì sinh cả con trai và con gái .”
DTV
“ , một thai mà giải quyết hết .
“Chúc mừng thím! Cho chúng với, để xem lấy chút may mắn để một là con trai .”
Xung quanh đó ít hâm mộ , cũng sang chúc mừng Lâm Quân Trạch. Lâm Quân Trạch chỉ thản nhiên cảm ơn mà gì thêm.
Chủ yếu chỉ Lưu Ngọc Lan trả lời họ.