Hai họ trông giữ bên cạnh giường Cố Tri Ý. Lâm Quân Trạch lấy nước nóng, đó thì giúp Cố Tri Ý lau mồ hôi trán, tiện đó cũng lau qua cơ thể cho Cố Tri Ý, như thế thể giúp cô dễ chịu hơn.
Lưu Ngọc Lan thì ở bên cạnh trông chừng hai đứa bé.
Hai đứa bé đều kế thừa những ưu điểm của Cố Tri Ý, tuy vẫn còn nhỏ nhưng với những đường nét mặt như thế vẫn thể chắc chắn rằng sẽ .
Lưu Ngọc Lan càng càng yêu thích, Lâm Quân Trạch thì chịu vất vả ở bên cạnh chăm sóc Cố Tri Ý khiến Lưu Ngọc Lan hài lòng.
“Quân Trạch , con nghỉ ngơi một chút ! Một hồi nữa gì thì để cho.” Lưu Ngọc Lan hài lòng nhưng vẫn thể để một Lâm Quần Trạch thứ như thế, vì vẫn mở lời.
“Không việc gì ạ. Mẹ, để con là . Hai đứa bé ngủ ạ?”
“Ngủ , hai đứa nhỏ xem cũng ngoan ngoãn.” Lưu Ngọc Lan .
Lâm Quân Trạch giúp Cố Tri Ý lau sạch sẽ xong xuôi mới rảnh rỗi mà đến hai đứa bé.
Em trai Lâm Quân Trạch lựa chọn để ý đến.
Lâm Quân Trạch vô cùng yêu thích mà ôm lấy chị gái. Con gái của cảm giác nặng.
Lâm Quân Trạch cẩn thận bế đứa bé lên, đứa bé nho nhỏ trong n.g.ự.c , thế nào cũng đủ.
“Mẹ, xem, mũi miệng của con gái con giống Tiểu Ý.” Lâm Quân Trạch .
Dường như đang xem đứa bé trong n.g.ự.c như một nghiên cứu quan trọng.
“Ôi, lúc vẫn còn nhỏ, thể gì chứ? Mấy tháng nẩy nở thì mới .” Lưu Ngọc Lan giả vờ giận .
Thuận tiện còn thoáng qua cháu ngoại trai còn giường. Đứa nhỏ đáng thương! Đã lâu như mà cha ruột vẫn chịu quan tâm đến bé.
Ngẫm Lưu Ngọc Lan cảm thấy buồn .
Mấy bên quen trọng nam khinh nữ nên lúc khỏi cảm thấy ngạc nhiên.
Hết đến khác Lâm Quân Trạch để ý đến con trai mà ngược chỉ yêu thích con gái.
Chuyện cũng xem là chuyện hiếm lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-714.html.]
“Được , . Con đặt đứa nhỏ xuống ! Nếu một lát tỉnh bây giờ.”
DTV
Lâm Quân Trạch con gái là mãn nguyện , lúc Lưu Ngọc Lan thì cẩn thận đặt em bé xuống giường. Sau đó vẫn cạnh giường mà con gái đến nửa ngày.
Đến cùng thì cũng động tĩnh gì lớn cả, chỉ sợ gì đó đánh thức con gái dậy, mà Cố Tri Ý sữa thì đánh thức cô dậy.
Lúc , sắc trời cũng tối, cha Lâm và Lâm dẫn theo mấy đứa bé chạy đến bệnh viện.
Đoạn đường cũng hỏi ít mới thể phòng bệnh Cố Tri Ý đang .
“Ôi, cuối cùng cũng tìm .” Mẹ Lâm vuốt mồ hôi thốt lên.
“Bà thông gia, đến . Mau đây!” Lưu Ngọc Lan bước lên giúp Lâm cầm đồ, tiện đó gọi .
Còn kịp thông báo với việc Cố Tri Ý sinh long phượng thai thì Nhị Bảo còn chờ đợi nữa mà đến.
Cậu bé vẫn ồn ở bệnh viện, nên Nhị Bảo đợi đến giường bệnh mới nhỏ giọng với Lâm Quân Trạch.
“Ba, con đến em gái.”
Lâm Quân Trạch tức giận thoáng qua Nhị Bảo, nhường vị trí của để Nhị Bảo thể xem kỹ hơn.
“Oa. Đây chính là em gái ?” Nhi Bảo vô cùng yêu thích em bé giường.
Lâm Quân Trạch sang thì thấy Nhị Bảo đang nhẹ nhàng kéo lấy... bàn tay nhỏ của con trai.
Lâm Quân Trạch: ...
Anh cũng nên cho Nhị Bảo đây là em gái mà là em trai.
Sau đó đợi đến khi Đại Bảo đến gần mới phát hiện giường hai em bé.
“Ba, hai em gái ạ?”
“Không , một là em trai, còn mới là em gái.” Lâm Quân Trạch chỉ giường, vị trí gần bên trong .
Lúc Nhị Bảo mới phản ứng . Thế là bé lập tức thả tay em trai , kéo lấy tay em gái.
Sự đối xử khác thế cũng quá rõ ràng .