Thuận tiện cũng thêm cả cơm của giữa trưa nữa luôn.
Chờ đến lúc đám nhóc Đại Bảo trở về thấy trong nhà đều đầy đủ cả, liền và em gái chắc chăn cũng đang ở nhà.
Mấy đứa nhỏ như đàn ong vỡ tổ chạy trong phòng của Cố Tri Ý.
Cố Tri Ý mới đút xong sữa, vốn dĩ cho rằng trong hai đứa nhỏ một đứa uống một đứa còn uống chắc chắn sẽ sốt ruột, nghĩ tới đứa nhỏ hơn vẫn còn khá điều.
Nhường chị lớn uống , chờ đến lúc chị uống xong mới đến phiên nhóc.
Không cũng nháo.
Thời điểm mấy đứa nhóc tiến đúng lúc Cố Tri Ý đang còn tã, Đại Bảo thấy liền tiến lên để giúp đỡ.
"Mẹ, ơi. Con đến giúp ." Nói xong liền lên nhận lấy cái tã trong tay Cố Tri Ý.
mà cái mặc như thế nào, vẻ như là chút chân tay luống cuống.
Cố Tri Ý bất đắc dĩ : "Mẹ dạy cho con."
Nói xong Cố Tri Ý liền cho mấy đứa nhỏ xem một .
Nhị Bảo và Tam Bảo cũng tiến lên cùng quan sát, Đại Bảo thật học nghiêm túc.
Sau khi Cố Tri Ý thị phạm cho một xong, liền chuẩn thử nghiệm luôn em trai nhỏ.
Kết quả nghĩ tới Đại Bảo bên mới đụng , đứa nhỏ liền bắt đầu oa oa to lên.
Thật đúng là đến cả một chút mặt mũi cũng thèm cho cả là Đại Bảo .
Cố Tri Ý sờ sờ đầu của Đại Bảo, : “Không việc gì, để cho là , em trai thể là do lâu lắm , cho nên mới thoải mái.”
Nói xong Cố Tri Ý liền bắt đầu động thủ giúp đứa nhỏ xong tã.
Đám nhóc Đại Bảo ở một bên , thấy Cố Tri Ý xong , cần mẫn mà nhận lấy cái tã, đó đưa bên ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-723.html.]
Sau đó rửa xong tay trở về chơi cùng với em trai em gái.
Cố Tri Ý cũng tiếp tục quản nữa.
Đổ chút nước ấm rửa sạch tay mới đưa hai đứa nhỏ đặt lên giường, kết quả mấy đứa nhóc còn chơi với em trai em gái trong bao lâu, thì hai con heo con bắt đầu ngủ khoèo mất.
“Mẹ, em gái vẫn cứ luôn ngủ như thế ? Con em gái dậy để chơi với con cơ.” Tam Bảo bất mãn .
“Đó là bởi vì em gái buồn ngủ nha, con khi còn nhỏ còn ngủ nhiều hơn so với em gái của con bây giờ.” Cố Tri Ý buồn .
DTV
Lưu Ngọc Lan thấy Đại Bảo cầm tã ngoài, bây giờ mới rửa xong tay , liền thấy mấy tiểu tử thối đang vây quanh Cố Tri Ý.
“Được , em gái ngủ thì mấy đứa mau chóng ngoài , đừng ở chỗ ồn đến của mấy đứa nữa.” Lưu Ngọc Lan liền bắt đầu đuổi .
Chờ đến lúc mấy đứa nhỏ đều ngoài hết cả , Cố Tri Ý mới hỏi
Mông Mông, rốt cuộc thì tại thời điểm cô sinh nở cũng chỉ Mông Mông ở đó.
"Mông Mông, mi thể vẽ bức tranh của hai tên bác sĩ ?"
"Có thể, chủ nhân." Mông Mông đáp ứng một cách sảng khoái.
Chi một lất trong tay của Cố Tri Ý
thêm hai bức vẽ chỉnh.
Cố Tri Ý nhận một trong đó chính là bác sĩ đỡ đẻ cho hôm đó, phỏng chừng là địa vị nhỏ ở khoa phụ sản, nếu thì cũng thể nhiều chuyện như .
Vừa vặn lúc Lâm Quân Trạch cũng trở .
“Thế nào ?”
“Ngô Anh Tử báo cảnh sát , chỉ là bệnh viện cũng bất cứ dị thường nào, vợ, em còn nhớ rõ tên bác sĩ trông như thế nào ? Có lẽ chúng thể tay từ bên chỗ bác sĩ đấy?”
Lâm Quân Trạch dứt lời, Cố Tri Ý liền đưa cho hai tờ giấy, mở liền thấy đó là hai bức tranh.
“Em suy đoán là tên bác sĩ những chuyện đó chỉ mới một hai, tay từ chỗ bà tiên khả năng sẽ tiện và nhanh hơn một chút.”