Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 737

Cập nhật lúc: 2024-12-22 00:42:52
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Năm nay, Tam Bảo bắt đầu trường tiểu học cùng với các của , đối với bé, việc còn mới mẻ, học về chuyện gì thú vị, bé đều sẽ chia sẻ với .

“Mẹ, hôm nay lớp, con ăn vụng nhưng cô giáo bắt .”

Tam Bảo xong thì dáng vẻ ngượng ngùng.

Bình thường đúng là Cố Trị Ý để cho mấy đứa bé mang theo một ít đồ ăn vặt hoặc bánh ngọt trường học, chỉ là cô ngờ Tam Bảo to gan như .

Lúc , Cố Tri Ý xong nên cô rảnh rỗi mà hỏi chuyện với Tam Bảo:

“Vậy cô giáo gì với con? Có con đói bụng lắm mới ăn vụng ?” Cố Tri Ý hỏi.

Ai ngờ Tam Bảo lắc đầu.

Cố Tri Ý càng hiểu, bé còn do đói bụng nên mới ăn vụng, mà rằng: “Mẹ, cô giáo con cái gì chia sẻ với các bạn học.”

Cố Tri Ý khẽ gật đầu. Cô giáo thế thì đúng là cũng chuyện gì.

“Con với cô giáo rằng nên dường như cô giáo vui lắm.” Tam Bảo .

Cố Tri Ý còn đang chuẩn dạy dỗ Tam Bảo, để chia sẻ đồ ăn ngon với , thì : “Thế nhưng con nhiều cứt mũi để móc như .”

Cố Tri Ý lảo đảo, suýt chút cô phạt Tam Bảo quỳ mất . Cái đứa bé nghịch ngợm .

Nhị Bảo là hai nhịn nữa nên trực tiếp kéo Tam Bảo sang một bên, dạy dỗ bé.

“Anh hai, ? Em còn hết với .” Tam Bảo bất mãn lên tiếng .

Nhị Bảo vỗ trán , bé bất đắc dĩ với Tam Bảo.

“Tam Bảo, mấy loại chuyện như thế cũng cần nữa. Hôm nay là tiệc đầy tháng của em trai và em gái, còn khách khứa nữa, em thế sẽ đấy.”

“Hả? Thế nhưng đang chia sẻ với thôi mà.” Tam Bảo bất mãn lẩm bẩm .

“Vậy em đợi đến tối ai thì lén lút kể với !” Cuối cùng Nhị Bảo cũng nghĩ một cách.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-737.html.]

DTV

“Được thôi.” Sau cùng thì Tam Bảo cũng bất đắc dĩ mà đồng ý với cách của Nhị Bảo.

Cuối cùng Cố Tri Ý vẫn chào hỏi khách khứa.

Thật sự là nếu cái đứa bé Tam Bảo quấn lấy mà thêm vài câu thì lẽ huyết áp của Cố Tri Ý cứ thế mà tăng vọt lên chừng.

Đứa nhỏ , đến trường học hành cái gì thế ?

Cố Tri Ý thể cảm nhận trái tim của cô như bóp nát cả .

Buổi trưa giống như Cố Tri Ý dự trù, thế là bày hai bàn, trẻ con một bàn, lớn một bàn.

Mọi chỉ đơn giản là cùng ăn một bữa cơm.

“Hôm nay, tiên chúng cảm ơn đến chung vui chúc mừng hai đứa cháu nhà chúng đầy tháng. Nào nào nào, đều là một nhà cả, đừng khách sáo nha!”

Cha Lâm lên vài câu mang tính chất hình thức.

Những khác thì nhao nhao lên vài câu chúc mừng cho hai đứa bé.

“Ngồi xuống, xuống, đều là một nhà cả, đừng câu nệ.” Cha Lâm xong thì mời xuống ăn cơm.

Trên bàn cơm thỉnh thoảng sẽ chuyện thêm vài câu.

Một đứa bé Hà Thúy ôm, còn một đứa bé khác thì giường nhỏ.

Trước đó Hà Thúy ăn cơm nên lúc , dùng cơm thì chị giúp một tay trông nom mấy đứa bé.

Mà hiện tại thì hai đứa bé cũng tỉnh ngủ.

Trước , Lâm Quân Trạch chuyện gì thì cùng với cha Lâm một cái giường gỗ, nếu ôm hai đứa bé thì sẽ đặt chúng chiếc giường nhỏ đó.

Chỉ là lúc Đoàn Đoàn đang ôm, còn Viên Viên là em trai đặt lên giường.

Tính tình của Đoàn Đoàn tương đối ngang ngược, nếu ai đó ôm em trai, ôm cô bé thì cô bé sẽ lập tức gào lên .

Loading...