Lúc , đứa bé đang dần dần quen thuộc, đỡ hơn chút ít nên mới thời gian mà đến cảm ơn một tiếng.
Hôm qua khéo chị đến cục để tìm hiểu, ngờ dụng Lâm Quân Trạch mới đây là do cả nhà Lâm Quân Trạch bụng giúp đỡ.
Ngô Anh Tử còn nhớ rõ, lúc đó chính Cố Tri Ý thức tỉnh chị . Vì trong lòng chị vẫn còn nhớ kỹ.
Hôm nay mới chính thức tìm đến nhà chân thành cảm ơn một tiếng.
Cố Tri Ý quá ngạc nhiên khi Ngô Anh Tử tìm đến nhà, dù thì bình thường khi một nào đó ai đó giúp đỡ , thì việc tìm đến nhà cảm ơn là đương nhiên.
“Chị Ngô, đến .”
Hôm nay khéo Cố Tri Ý ở nhà nên cô cũng đón tiếp họ nhà.
“Ô, em gái Cố, hôm nay chúng cố tình đến đây cảm ơn hai .”
Cố Tri Ý thấy qua trong hẻm nhỏ thì bên ngoài chuyện thế , vì cô mời họ nhà .
“Nào nào nào, chúng nhà .”
“Ôi, .”
Sau khi nhà, Cố Trị Ý rót cho hai họ ly nước, đó mới bắt đầu đến chủ đề hôm nay.
“Em gái Cố , lúc ở bệnh viện may mắn mà em, đó chồng của em còn giúp ngoài tìm kiếm đứa nhỏ. Chúng thật sự cảm ơn thế nào.”
Ngô Anh Tử nhắc đến chuyện thì nước mắt bắt đầu kìm chế . Hơn một tháng nay chỉ là chị mới bao nhiêu gian nan.
Mỗi ngày đều lấy nước mắt rửa mặt, chỉ mong tìm kiếm con của trở về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-760.html.]
“Chị dâu, chuyện qua , chuyện qua . Sau , đứa bé chắc chắn sẽ phúc.” Cố Tri Ý vội vàng đưa khăn tay cho Ngô Anh Tử, an ủi.
Chồng của chị bên cạnh cũng an ủi nhưng vẻ ngây ngốc, gì.
“Không đứa bé trở về ? Đừng nữa!” Chồng của chị cũng chỉ thể vài câu an ủi cứng ngắc như .
Cảm xúc của Ngô Anh Tử dịu chút ít. Sau đó chị cũng tự cảm thấy nên mất hứng như nên dừng một hồi mới lên tiếng.
DTV
“ đúng đúng. Em xem chị , nhắc đến chuyện thì kìm . , đây là chồng chị, Lý Kiến Thành. Hôm nay, chúng đến đây đặc biệt để cảm ơn hai . Đây là chút lòng thành của chúng , mong hai nhận cho.”
Ngô Anh Tử xong thì đàn ông Lý Kiến Thành cũng đặt hết đồ đạc tay lên bàn.
“Tấm lòng nho nhỏ biểu đạt hết sự kính trọng của chúng . Lần thể tìm con trai trở về, chúng thật sự vô cùng cảm ơn tay giúp đỡ khi đó.”
“Anh Lý, chị dâu, đừng khách sáo như , lão Lâm nhà là quân nhân, thấy mấy chuyện thế còn thể khoanh tay ? Nên đây chỉ là tiện tay mà thôi, hai cần khách sáo như .”
“Ôi, em hãy nhận lấy ! Em nhận lấy thì trong lòng chúng mới dễ chịu. Mấy ngày nay, đứa nhỏ ở nhà dần dần quen thuộc , chờ đứa bé lớn hơn chút ít, chúng đứa nó đến đây cho gặp.”
là Ngô Anh Tử thật lòng cảm ơn, chị chỉ nghĩ sẽ đưa đứa nhỏ đến cho Cố Tri Ý , hai nhà cũng thể qua chút ít.
“Việc hóa , nhưng cũng cần vội vàng, chờ cho đến khi đứa bé đỡ hơn, chúng gặp cũng muộn.” Cố Tri Ý phụ họa .
Cố Tri Ý cũng thể hiểu suy nghĩ của Ngô Anh Tử, vì cô cũng mong đứa bé nuôi bên cạnh một thời gian .
“. Tóm bây giờ vẫn còn quá nhỏ, cũng nhớ chuyện gì, ở bên cạnh chăm sóc một thời gian cho quen thuộc thì hơn.”
Nói thì Ngô Anh Tử cũng xem như trong họa phúc.
Vừa khéo lúc , Hà Thúy ôm Đoàn Đoàn ngoài. Ngô Anh Tử thấy Đoàn Đoàn nuôi đến tròn tròn trắng trắng thì hết lời khen ngợi Cố Tri Ý nuôi con. Tiện đó cũng hỏi thăm những điều cần lưu ý khi nuôi con của Cố Tri Ý.
Cố Tri Ý cái gì thể chứ Vẫn là đứa bé tự lớn đó thôi.