Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 809

Cập nhật lúc: 2024-12-23 12:27:21
Lượt xem: 74

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay từ vài ngày , Lâm bắt đầu bận việc, cũng tin cả gia đình lão tứ nhà họ Lâm năm nay từ Bắc Kinh trở về ăn tết.

Rất nhiều đều duỗi dài cổ, một nhà , chờ đến khi cả gia đình Lâm Quân Trạch xe bò, tất cả bọn họ đều bắt đầu chào hỏi.

“Nhà lão tứ. Hôm nay trở về ăn tết ?”

, thím Quế Hoa, mang theo mấy đứa nhỏ trở về xem.” Lâm Quân Trạch cũng lễ phép đáp .

“Vậy thì , ai nha, đây là hai đứa nhỏ nhà ? Lớn lên thật .” Rất nhiều dì thím thấy mặt Đoàn Đoàn và Viên Viên đang cố gắng giấy dựa xe bò, khỏi lên tiếng khen ngợi.

“Thật đúng là, xem, nước ở Bắc Kinh đúng là khác, còn chăm .” Mấy thím bên cạnh cũng duỗi cổ tới xem Đoàn Đoàn và Viên Viên.

Vừa thấy khen cũng , chỉ là khi chuyện chút âm dương quái khí mà thôi.

“Xem thím kìa, nước giống , còn chia nước ở Bắc Kinh với nước ở huyện Triều? Cháu thấy huyện Triều cũng khá , thím cũng quá .”

Cố Tri Ý trực tiếp dỗi .

Vị thím cũng nữa, còn những thím khác chuyển chủ đề.

Chẳng qua Lâm Quân Trạch sợ mấy đứa nhỏ lạnh, chào hỏi về nhà .

“Các cô chú, bọn cháu về , rảnh đến trong nhà uống .”

“Được , về , cháu đợi từ sáng sớm.”

Quả nhiên, còn về đến nhà, thấy Lâm ở cửa, nhón chân mong chờ.

“Ai nha, cuối cùng cũng tới .” Mẹ Lâm thầm một câu, đó hét to trong nhà.

Cha Lâm thật cũng ở trong sân, thấy tiếng, lập tức bước nhanh ngoài.

“Cha , chúng con trở .” Lâm Quân Trạch hô.

Cố Tri Ý cũng chào hỏi, mấy đứa nhỏ ở gọi .

“Ông nội, bà nội, chúng cháu về .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-809.html.]

“Ai, , trở về là .” Mẹ Lâm rạng rỡ khiến mặt thêm vài nếp nhăn.

DTV

“Nào, đưa bé đây cho .” Mẹ Lâm tiến lên giúp đỡ nhận lấy đứa nhỏ trong tay của Cố Tri Ý.

Mấy đứa nhỏ trong nhà thấy tiếng cũng chạy ngoài, Lâm Hạo Ca thấy nhà , oa một tiếng liền to lên. Tiến lên liền trực tiếp ôm lấy Lâm Thúy Vân.

“Mẹ, ơi.” Tiếng thể là kinh thiên động địa.

“Ai, Tiểu Ca Nhi, nhớ nào.” Lâm Thúy Vân rời nhà mấy tháng, bản chị cũng nhớ đứa nhỏ nhà chết.

“Nhớ, cha cũng nhớ nữa.” Lâm Hạo Ca mới dứt lời, cái ót của nhóc Lâm Thanh Bách vỗ cho một cái.

“Tiểu tử thối.” Lâm Thanh Bách tức giận .

Rồi đó qua Lâm Thúy Vân, : “Thúy Vân , em vất vả .

“Nào nào nào, đều nhà cả , bên ngoài bây giờ lạnh bao nhiêu, cẩn thận đứa nhỏ lạnh.” Vẫn là cha Lâm gọi nhà .

Vương Anh rót cho , “Nào, uống miếng ấm , đứa nhỏ đổi tã ? Để chị cho?”

“Không việc gì , chị dấu, đứa nhỏ mới xe lửa , lẽ sẽ nhanh như .”

Cố Tri Ý lời từ chối.

Mẹ Lâm bên ôm lấy Đoàn Đoàn vui đùa một phen, Viên Viên cũng cha Lâm bế lên, đừng nữa, mấy đứa trẻ nho nhỏ gặp nữa năm , sự biến đổi đúng là lớn.

Hiện tại Đoàn Đoàn và Viên Viên thể tự dậy.

Bây giờ bắt đầu sự tò mò đối với tất cả thứ xung quanh, cho nên, thấy cha Lâm nâng chén lên, Viên Viên liền duỗi tay lấy.

“Ồ, Viên Viên cũng uống đúng ?”

"A a ha!"

“Không thể uống nha.” Cha Lâm cự tuyệt Viên Viên, đó tự uống hết, chờ đến lúc uống xong trong chén buông cái chén xuống, Viên Viên bắt đầu ủy khuất mà lên.

“Ôi ôi ôi!” Cha Lâm vụng về dỗ dành nhóc.

Chỉ là thật đáng tiếc, Viên Viên đến một chút mặt mũi cũng thèm cho.

Loading...