Lâm Quân Trạch trực tiếp tiến lên bế Viên Viên lên, vỗ nhè nhẹ lên cái m.ô.n.g của nhóc, : “Có thể gào như , thì cứ dứt khoát gọi con là Gào Ca .”
“Con xem xem con mới cái gì, trẻ con là chuyện bình thường thôi ?” Mẹ Lâm tức giận .
“Mẹ, con cũng chỉ là một chút thôi ?” Lâm Quân Trạch cha ruột chút chột mà .
mà vẫn nhận mệnh mà dỗ dành Viên Viên.
Thế nhưng Viên Viên là đang mang thù là như thế nào, cứ thế mà cọ hết bộ nước mũi nước mắt của lên Lâm Quân Trạch.
“Hắc, ba con nha tên nhãi ranh , còn chút tình nào hả?” Lâm Quân Trạch vỗ lên m.ô.n.g của Viên Viên một chút.
Người khác thể , nhưng Lâm Quân Trạch xem rõ ràng, tên tiểu tử thúi chắc chắn là đang trả thù đây.
Viên Viên bắt đầu gào lên, vẻ như là đang lên án ba ruột .
Cố Tri Ý cũng nổi nữa, trực tiếp qua nhận lấy Viên Viên.
“Được , ba ruột, mau pha sữa .” Cố Tri Ý trực tiếp tống cổ Lâm Quân Trạch pha sữa.
“Đến đây.” Lâm Quân Trạch nhận mệnh lệnh liền ngoan ngoãn pha sữa cho hai bảo bối nhà .
Loại sữa pha xong mới đem ngoài, bộ căn phòng đều ngập tràn trong mùi sữa, mấy đứa lớn đều tự giác mà hít hít cái mũi.
“Chú nhỏ, thơm quá !” Lâm Hạo Ca ở một bên hít hít cái mũi .
“Thơm lắm đúng ? Ngửi một chút là .” Lâm Quân Trạch xong liền đưa sữa sang cho Cố Tri Ý.
Để một Lâm Hạo Ca với vẻ mặt mộng bức.
Cái ?
Sao là hỏi nhóc uống ?
Bình thường là sẽ cho nhóc uống một chút ?
Chú nhỏ bài theo kịch bản!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-810.html.]
Lâm Quân Trạch bất đắc dĩ , Lâm Hạo Ca còn lớn hơn hai đứa nhóc Đại Bảo tận một tuổi đó, mà vẫn còn thèm như .
“Anh Hạo, một lát nữa em cho đồ ăn ngon.” Nhị Bảo để sát lỗ tai của Lâm Hạo Ca nhỏ giọng .
“Được, cảm ơn em trai Nhị Bảo.”
“Ôi, đừng gọi em là em trai Nhị Bảo, bây giờ tên của em là Lâm Hạo Miễn, cứ gọi em là Hạo Miễn .”
“Được, Hạo Miễn.” Lâm Hạo Ca thuộc dạng ăn thì chính là cha , thấy Ngồi Bảo đồ ăn, ngay lập tức sửa miệng luôn.
Mấy đứa nhỏ chỉ một lát trở nên quen với , Cố Tri Ý bên đang đút sữa cho mấy đứa bé.
Vương Anh nấu cơm cùng với Lý Hồng Hà , con trai nhỏ của Lý Hồng Hà bây giờ cũng ba tuổi, nhưng mà vẫn còn cảm thấy tương đối xa lạ với Cố Tri Ý.
Cho nên vẫn luôn theo bên Lý Hồng Hà, Cố Tri Ý ôm Viên Viên, tiến lên xem chút thẹn thùng.
“Đi , chơi cùng với em trai em gái.” Lâm Quốc Bình đẩy đẩy bả vai của con trai nhỏ Lâm Hạo Hoành.
Lâm Quốc Bình mới cổ vũ, Lâm Hạo Hoành cuối cùng cũng lấy hết can đảm tiến lên Viên Viên.
“Em trai, ngoan”
Lâm Hạo Hoành Viên Viên , cho nên lên liền nãi thanh nãi khí .
“Ừm, em trai ngoan, đang uống sữa đó.” Cố Tri Ý Lâm Hạo Hoành nho nhỏ, thời điểm bản cô rời , đứa nhỏ còn một tuổi, nghĩ tới bây giờ cũng lớn như .
“Hạo Hoành, gọi thím , gọi thím sẽ cho con đồ ăn ngon.”
DTV
Viên Viên hiện tại thể tự ôm lấy bình sữa, cho nên Cố Tri Ý liền chìa một bàn tay rảnh rỗi, nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ thịt thịt của Lâm Hạo Hoành.
“Thật ?” Lâm Hạo Hoành xác định hỏi.
“Đương nhiên.”
“Thím”. Lâm Hạo Hoành chút ngượng ngùng gọi xong, dùng đôi mắt chờ mong mà Cố Tri Ý.
Cố Tri Ý cũng nhóc thất vọng, trực tiếp từ trong túi trong của áo khoác của , thật là từ trong gian, lấy mấy viên kẹo.