Lâm Tú Mai như cũng gì bất ngờ, đứa nhỏ mới bao nhiêu tháng , mấy bỏ con cái của ?
“Mẹ, con . Đến lúc về Bắc Kinh thì tuyển thêm .”
“Được . Tự con cũng đừng quá vất vả là .” Lưu Ngọc Lan đau lòng .
Lâm Quân Trạch ở một bên hỗ trợ. Lúc thấy Cố Tri Ý tuyển thì trong đầu lóe lên một suy nghĩ.
lập tức , để đó trở về sẽ thương lượng với cô.
Ăn cơm trưa xong, Cố Tri Ý cũng ở Cố gia bên lâu hơn, đó thời gian về Bắc Kinh với Lưu Ngọc Lan.
Người một nhà mang theo mấy món đồ Lưu Ngọc Lan chuẩn cho, cũng trở về nhà.
Chỉ là Mao Vận Phượng tiếng gió thì thể dễ dàng bỏ qua cơ hội thế .
Ngay lúc cả nhà Cố Tri Ý còn kịp thì bà tìm đến tận cửa.
Vốn dĩ bà cũng ôn tồn cầu xin , thế nào thì Cố Tri Ý cũng là cửa hàng bán quần áo cơ mà.
nghĩ đến việc cả một nhà đều giấu diếm chuyện Cố Tri Ý cửa hàng chặt chẽ, sợ đến chiếm tiện nghi nhà họ, thì Mao Vận Phượng tức giận mà chỗ để phát .
Lúc thấy Cố Tri Ý, vốn dĩ bà nhẹ giọng chuyện thì lập tức bắt đầu chất vấn.
“Được lắm, nhà lão Cố các ai là cả. Chính mở cửa tiệm bán quần áo che giấu, giống như sợ chúng chiếm tiện nghi của mấy .”
Cố Tri Ý đang chào tạm biệt mấy Lưu Ngọc Lan, chuẩn bước lên xe rời ...
Lưu Ngọc Lan đúng là ngờ nhanh như mà Mao Vận Phượng tin tức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-830.html.]
Vốn dĩ Lưu Ngọc Lan còn nghĩ rằng chờ đến vài ngày nữa, com gái của , lúc đó Mao Vận Phượng ầm ĩ thế nào cũng ầm ĩ đến cô.
Ai ngờ tốc độ của Mao Vận Phượng nhanh như .
DTV
ôn tồn chuyện còn thấy, đến một , thế bảo ai mà nổi giận?
“Chị dâu, chị đừng quên, chị đến Cố gia lâu như thì cũng là của Cố gia . Làm ? Chẳng lẽ chị chiếm tiện nghi?” Lưu Ngọc Lan chống nạnh phi nhổ với Mao Vận Phượng.
Lần đầu tiên bà gặp một hổ như , chiếm tiện nghi của còn mà còn vẻ cây ngay sợ c.h.ế.t .
“Hơn nữa, chúng thiếu nợ các ? Dựa cái gì mà cái gì cũng báo cáo với chị?”
Lưu Ngọc Lan xong thì bảo cả nhà Cố Tri Ý về .
“Các con về ! Không cần quản mấy chuyện bực !”
Cố Tri Ý từ lúc nào của cô mạnh mẽ như thế.
để tránh cho bác cả dây dưa nhiều với Lưu Ngọc Lan nên Cố Tri Ý vẫn : “Bác cả, cháu thật với bác . Chúng cháu bây giờ cần , cũng sẽ dẫn chị họ cũng đến đó, bác cần gì với cháu nữa , vô ích thôi.”
“ mà, Cố gia các ai cả. Tất cả đều là họ hàng với , giúp đỡ lẫn thì thế nào? Các ăn ngon uống say, thấy chúng nghèo hèn đúng ?”
Cố Tri Ý thấy thì nhịn .
“Bác cả, lời bác xuôi tai. Các là loại mặt hàng gì chẳng lẽ chính các ? Nếu bác suy nghĩ thì bằng giúp cho chị họ tìm một nhà khá giả mà gả , tránh cho một cô gái như thế thối nát trong nhà.”
Mao Vận Phượng lời của Cố Tri Ý mà giận đến mức khói bốc từ lỗ mũi bà luôn .
Trước đó bà từng miệng lưỡi Cố Tri Ý lưu loát, nhưng ngờ dám đối xử với bác dâu cả của thế .