Trước khi , Cố Tri Ý vẫn mang theo chút đồ vật tới cửa xem.
Dù thì lúc Chu Khang Đức cũng giúp đỡ cô nhiều.
Quan hệ hai nhà vẫn nhiều một chút mới , hơn nữa thmeo Cố Tri Ý quan sát, thì cô cảm giác Chu Khang Đức và con gái Chu Thu Nguyệt của ông chắc chắn là còn câu chuyện xưa nào đó.
mà Cố Tri Ý thể tra xét riêng tư của khác .
Vừa rảnh rỗi, sáng sớm hôm Cố Trị Ý dẫn theo Đoàn Đoàn và Viên Viên ăn mặc chỉnh tề. Vốn dĩ dựa theo ý tưởng của Cố Tri Ý, là dẫn theo hai đứa nhỏ , nhưng nghĩ tới Chu Khang Đức còn gặp hai đứa bé . Lần cô dẫn qua, cũng coi như là cho Chu Khang Đức và hai đứa nhóc mặt luôn.
Cho nên Lâm Quân Trạch liền vất vả một ít, một nhà vặn xe bò trong thôn trấn , Lâm Quân Trạch bên cột Viên Viên ngực, trong tay còn nhân tiện xách theo một chút đồ vật, còn Cố Tri Ý thì cõng Đoàn Đoàn.
Đừng , bây giờ hai đứa nhóc cũng nặng trĩu, cũng may đường xe để , khi lên xe liền ôm nhóc con , đến khi xuống xe mới cõng.
“Mẹ ơi, chúng nhà ông Chu hả ?” Đại Bảo hỏi.
“ , con còn nhớ ông Chu ?”
“Mẹ, con nhớ rõ, là ông Chu lúc đến nhà chúng , nhận nhầm là , con nhớ rõ.” trí nhớ của Nhị Bảo cũng .
Cố Tri Ý nhớ tới việc buồn năm đó, cũng bật .
“ , lúc nữa Tam Bảo nhớ chào theo các hả?”
“Con .” Tam Bảo ngoan ngoãn .
Người một nhà mới đến cửa nhà Chu Khang Đức, vặn thấy đoàn mới từ trong nhà Chu Khang Đức.
Tiếng rống giận của Chu Khang Đức lúc vẫn còn truyền từ trong nhà .
“Cút , cầm đồ của các ngươi cút cho , ông già coi như chết, cũng hiếm lạ chút đồ của các .”
Theo còn giọng ngừng trấn an của Chu Thu Nguyệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-834.html.]
“Ba , ba bớt giận .”
Lúc Cố Tri Ý cũng là nên tiến là nên lui.
Vẫn là lúc Chu Thu Nguyệt vặn chuẩn ngoài đóng cửa, mới thấy một nhà hổ ở đây.
Vẻ mặt Chu Thu Nguyệt lập tức trở thành kinh ngạc xen lẫn vui mừng.
Còn quên về phía gọi Chu Khang Đức: “Ba, ba, ba.”
Chu Thu Nguyệt mới hô vài tiếng, Chu Khang Đức kiên nhẫn đánh gãy.
“Kêu la cái gì, con nhanh đóng cửa , về lui tới với nhà bọn họ nữa.” Nói xong, vặn đầu , thấy
Cố Tri Ý mang theo vẻ bất đắc dĩ ông .
Chu Khang Đức lập tức quẫn bách.
Ai thể ngờ, dáng vẻ nổi trận lôi đình của ông khác thấy.
“Sao các cháu tới đây?” Lão già , bản ngượng ngùng, đẩy khí hổ lên khác.
Lời , liền chút cảm giác cáu kinh.
Cố Trị Ý cũng để ý, : “Không tới thăm ông lão chú ? Không ngờ lâu gặp như , mà thể của chú còn tồi nha, vô cùng lớn giọng đó.”
Chu Khang Đức thấy Cố Trị Ý như , liền Cố Tri Ý thấy giọng mắng chửi của ông . Lập tức mặt già đỏ lên.
“Cái thói quen gì thế hả? Lại còn góc tường nữa?”
“Phốc!” Cố Tri Ý chính nở nụ .
“Ông Chu, ai chọc ông tức giận thế. Mẹ con , lớn tuổi nên tức giận mãi , như cho sức khoẻ.” Nhị Bảo nhịn , bắt đầu dạy dỗ.
DTV
Chu Khang Đức ngờ ông một bó tuổi như thế , mà còn một đứa nhóc mọc lông dạy dỗ.