Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 835

Cập nhật lúc: 2024-12-23 12:30:54
Lượt xem: 84

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nhị Bảo , cháu xem qua nhiều năm như nhưng cháu vẫn đổi chút nào thế?” Chu Khang Đức Nhị Bảo đang vô cùng vui vẻ thì nháy mắt tâm tình tối tăm cũng lên ít.

“Ông Chu, ông cũng hề đổi chút nào hết cả, vẫn đáng yêu như .” Nhị Bảo trả lời ông.

“Ha ha ha. Tới đây tới đây. Đều nhà . Hai đứa là hai đứa út?”

Chu Khang Đức Cố Tri Ý địu Đoàn Đoàn ở lưng thì hỏi.

, đây là Đoàn Đoàn còn bên là Viên Viên.” Bên Chu Thu Nguyệt giúp nhận lấy đồ Cố Tri Ý đỡ lấy Đoàn Đoàn cởi đai cho con bé.

DTV

“Không cần , hai đứa nhỏ chọn hết điểm của hai .” Chu Thu Nguyệt nhịn mà khen.

Cố Tri Ý thấy ánh mắt Chu Thu Nguyệt Đoàn Đoàn giống như đang xuyên thấu qua Đoàn Đoàn để tưởng niệm về cái gì đó?

Mà Chu Khang Đức cũng bế Viên Viên lên, Lâm Quân Trạch còn khẽ nâng đỡ.

“Được , ông già vẫn còn già tới mức độ đó.” Chu Khang Đức liếc mắt Lâm Quân Trạch một cái, bất mãn .

Lâm Quân Trạch bất đắc dĩ . “Cháu chỉ sơ thằng bé năng quá đè lên bác thôi mà.”

“Ý, đừng nữa, thằng bé nặng thật.” Chu Khang Đức ôm Viên Viên trong n.g.ự.c khẽ sốc lên, đó vẫn là ôm xuống .

Người , gì cũng chịu thua. Sau khi Chu Khang Đức xuống mới bắt đầu Chu Thu Nguyệt ôm Đoàn Đoàn.

“Hai đứa nhóc con nuôi khá .” Ông lão luôn cảm thấy trắng trẻo mập mạp mới đáng yêu.

“Vâng, đều là nhờ việc nuôi chúng nó như tổ tông.” Cố Tri Ý đùa với họ.

“Đều đắn một chút nào?” Chu Khang Đức Cố Tri Ý tức giận .

Cố Tri Ý: “...”

Nghĩ tới đó còn Lâm Hiểu Lan, nghĩ tới báo ứng tới nhanh như ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-835.html.]

đúng đúng, bác gì cũng đúng.” Cố Tri Ý chột .

Bên Chu Thu Nguyệt đưa con cho Lâm Quân Trạch còn thì nhà lấy kẹo cho bọn Đại Bảo ăn.

“Dì Chu, chúng cháu đều lớn nên hiện giờ chúng cháu ăn kẹo nữa.” Tam Bảo dùng vẻ mặt và lời lẽ chính đáng để chuyện.

Chu Thu Nguyệt rõ nội tình nên Cố Tri Ý chút tò mò, mấy đứa nhỏ ăn kẹo chứ?

Cố Tri Ý : “Chị Thu Nguyệt, chị cần để ý tới chúng nỗ gì cả, mấy đứa nhóc lúc ăn tết ăn quá nhiều kẹo nên sắp sâu hết hàm răng .”

“Vâng , chúng cháu bảo vệ răng, thể để nó sâu hết .” Tam Bảo gật đầu , vô cùng tán đồng.

“Em xem, mấy đứa nhóc hiểu chuyện quá.” Chu Thu Nguyệt khích lệ .

Mấy nhóc khen ngợi, trừ bỏ Đại Bảo trông vẻ tương đối bình tĩnh thì hai khác hận thể nâng đầu lên tận trời cao.

Giữa trưa Cố Tri Ý giữ ở nhà họ Chu ăn cơm, đương nhiên, cơm là do Cố Trị Ý nấu.

Chu Khang Đức một bàn đồ ăn thì chút đáng thương : “Cảm giác hai cha con ăn trầu là chầu ngon nhất từ tết tới giờ.”

Cố Tri Ý xong cũng nhịn .

Còn Nhị Bảo thì tò mò hỏi: “Ông Chu ơi, tết năm nay đều ăn ngon ?”

Nói xong thì hai cha con Chu Khang Đức sờ sờ cằm : “Khó trách hai đều gầy như .”

Ngữ khí cứ như thế hai cha con nhà Chu Khang Đức đáng thương lắm . Trực tiếp cho Chu Khang Đức buồn .

“Không , ông ăn cũng khá nhiều món ngon.” Cuối cùng hố chính đào nên Chu Khang Đức thể lấp.

mà ở trong mắt Nhị Bảo thì Chu Khang Đức đang sợ mất mặt, cảm thấy khẳng định là ông cụ tiền ăn ngon.

Cho nên còn trộm chọc Tam Bảo để thương lượng, hai lấy chút tiền tiêu vặt cho Chu Khang Đức cải thiện cuộc sống.

Sau khi xuống Chu Khang Đức vẫn tâm tư chuyện gì với bọn Cố Tri Ý mà đầu tiên là ăn vài món thức ăn, chờ tới khi ăn một nữa mới bắt đầu hỏi tình huống mấy năm nay của bọn họ.

Loading...