Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 843

Cập nhật lúc: 2024-12-23 12:31:07
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Năm nay Lâm Quốc Bình kinh doanh nhỏ, tình hình mắt cũng tồi.

Lần , chủ yếu là Lý Hồng Hà cho nhà đẻ bên ......

Đối với Lý Hồng Hà mà , nhiều thứ sẽ theo dòng thời gian mà quên lãng mất.

mà hiện tại chị cũng dám thẳng với Lâm Quốc Bình như , mà chỉ thể tự âm thầm suy nghĩ một chút.

Cũng may là Cố Tri Ý cái suy nghĩ của chị , nếu nhất định cũng sẽ phun tào.

Người thật đúng là nhớ ăn nhớ đánh!

Bây giờ cũng mới chỉ qua hai năm thôi mà chị quên mất chuyện xảy lúc ?

Lại bắt đầu vội vàng cho gia đình nhà đẻ hút máu?

Đương nhiên, hiện tại Cố Trị Ý , cũng thèm quản chút tâm tư nhỏ của Lý Hồng Hà.

Hiển nhiên là Lâm Thúy Vân cũng , cho nên lúc mới hiên ngang lẫm liệt mà một đoạn dài như .

Hai qua đơn giản một chút, Cố Tri Ý cũng cho Lâm Thúy Vân một vài lời gợi ý.

Sau đó hai liền trở về.

Lúc hai đang trở về, đột nhiên Cố Trị Ý với Lâm Quân Trạch: “Công việc của hai vẫn còn đang khá ? Sao chị dâu hai hỏi chuyện bán hàng ở vỉa hè?”

Lâm Quân Trạch nghĩ một lát, : “Chắc là tự chị cũng buôn bán một chút? mà tối nay chị cũng gì, chúng cứ coi như gì là .”

DTV

Cố Tri Ý nghĩ một hồi cũng suy nghĩ thêm nữa.

Ngày mai xuất phát , Cố Trị Ý đưa một ít đồ tương đối nặng trong gian .

Bên ngoài chỉ mang theo một ít quần áo cùng với đồ ăn để ăn xe lửa là .

Lâm Quân Trạch cũng giúp đỡ thu dọn, còn về phần mấy đứa lớn trong nhà, hiện tại cũng thể bắt đầu tự thu dọn quần áo của .

Mấy đứa nhỏ đối với việc lập tức về Bắc Kinh cũng sinh một ít lưu luyến.

“Mẹ ơi, bao giờ chúng mới thể trở về nữa ạ?” Tam Bảo hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-843.html.]

Từ lúc bắt đầu ký ức, Tam Bảo vẫn luôn ở Bắc Kinh, bây giờ về quê một chuyến, nhóc sắp chơi vui đến trời đất luôn .

Bây giờ thấy về học, cả Tam Bảo lập tức héo .

“Để sang năm xem tình huống thế nào, nếu thời gian ba sẽ mang các con trở về.”

“Được , thì sẽ đợi thật lâu, thật lâu.” Vẻ mặt của Tam Bảo phiền muộn mà .

Cố Tri Ý buồn sờ đầu của Tam Bảo.

Còn hai đứa nhóc lớn cảm giác gì mấy.

Chuyện ly biệt thế đối với bọn nó mà cũng chỉ là chuyện bình thường như ăn cơm hằng ngày.

Thời điểm rời còn nhận chia đồ chơi cho mấy đứa bạn.

Ngày hôm , Cố Tri Ý thức dậy từ sớm để đóng gói gọn gàng tất cả lương thực thực phẩm ăn hết trong nhà mang sang cho Lâm.

Sau đó cùng với mấy Vương Quế Chi ga tàu hỏa, Trương Lực bên chờ sẵn ở ga tàu hỏa.

“Anh Lâm, chị dâu, tới .”

“Ừ, thôi, lên xe .” Lâm Quân Trạch .

Sau đó khiêng hành lý lên lên phía để mở đường.

Cố Tử Lâm và Cố Tử Sâm cũng giúp đỡ cầm hành lý. Hành lý của Vương Quế Chi cũng bọn họ cầm .

Còn chị giúp Cố Tri Ý ôm Viên Viên.

Mấy đứa nhỏ đều nắm chặt lấy góc áo của Cố Tri Ý.

Lên xe lửa, bởi vì bọn họ ở trong hai khoang tàu liền kề , cho nên khi xếp hành lý cẩn thận xong, mới xuống nghỉ ngơi một lúc.

Đoàn xe lửa mất vài ngày, cuối cùng cũng tới Bắc Kinh.

Vừa đến Bắc Kinh, bọn họ liền cảm nhận cái lạnh của nơi đây, thời điểm mấy bọn họ đến, hẳn là trời mới đổ một trận tuyết xong.

Trên mặt đất, cũng thấy tuyết phủ trắng một mảng.

Tam Bảo khoa trương mà kêu lên, chỉ hận thể trực tiếp nhào luôn lên nền tuyết.

Loading...