“Được, ! Vậy tớ sẽ thử xem.” Hồ Tư Tuệ chắc chắn lắm .
“Ừm, thử cũng mất mát gì cả.” Cố Tri Ý khích lệ cô.
Lấy nsự cổ vũ của Cố Tri Ý thì trong lòng Hồ Tư Tuê càng thêm yên tâm.
Lúc ăn cơm trưa xong, vì trong thời gian Hồ Tử Minh đại diện cho bà chủ nên lúc cũng sơ lược tiến trình của một công việc gần đây.
Hồ Tư Tuệ cũng cho Cố Tri Ý tình hình buôn bán của cửa tiệm trong thời gian .
Thuận tiện cũng mang hết giấy tờ liên quan đưa cho Cố Tri Ý.
“Tất cả đều ở đây cả. Cậu , lúc gần đến tết thì buôn bán càng đắt, cũng may đó tớ đến giúp đỡ.” Hồ Tư Tuệ đến việc buôn bán trong cửa hàng giống như việc buôn bán của chính cô .
Sau đó thì bắt đầu thao thao bất tuyệt .
Cố Tri Ý chăm chú lắng , thuận tiên mở sổ sách trong tay .
Cô xem qua một , đúng là việc buôn bán tồi, đoán chừng trong thời gian , hai em Hồ Tư Tuệ cũng vất vả c.h.ế.t mất.
DTV
Sau đó Hồ Tư Tuệ lấy một xấp tiền, kín đáo đưa cho Cố Tri Ý.
“Ôi, bây giờ xem như vật về cố chủ . Cậu trong thời gian , vì trong tớ thường mang một khoản tiền lớn nên bao nhiêu áp lực.” Hồ Tư Tuệ quá lên. Khiến cho Cố Tri Ý buồn .
“Vâng, vất vả cho quá!” Cố Tri Ý nhận lấy xấp tiền, cô cũng đếm thử là bao nhiêu, cứ thế mà cô lấy một xấp tiền nhỏ đưa cho hai họ.
“Đây là phí vì hai vất vả trong thời gian qua. Không từ chối nhé! Hai nên nhân cái .”Cố Tri Ý cứng rắn .
Hai còn định từ chối, nhưng Lâm Quân Trạch bên lên tiếng.
“Được , đây đều là thứ nên nhận, gì từ chối cả.”
Lâm Quân Trạch cũng như nên hai họ cũng thể nhận lấy.
“Vậy tớ đành nhận ! Cảm ơn nhé, bà chủ Cố.” Hồ Tư Tuệ đùa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-847.html.]
“Khách sáo, khách sáo quá. Lần bận rộn thì sẽ tìm đến hai nữa.” Cố Tri Ý tiếp cho câu của Hồ Tư Tuệ.
Mấy họ qua , trêu chọc một trận, đó Hồ Tư Tuệ mới theo Hồ Tử Minh trở về.
Cố Tri Ý chờ họ trở về thì lấy sổ sách xem một . Lâm Quân Trạch gì nên cũng giúp Cố Tri Ý xem sổ sách.
Chỉ mấy ngày cuối năm mà tiêu thụ lượng lớn như .
Còn ở xưởng, công nhân bắt đầu việc từ nhiều ngày nay .
Trước Cố Tri Ý sợ gia đình họ thể Bắc Kinh sớm như nên cố ý bàn giao cho Hồ Tử Minh, đến lúc đó thuận tiện phát một phong bì đỏ ngày đầu việc là .
Người từ bên thành phố Triều tương đối coi trọng đến những lễ tiết những ngày đầu việc thế .
Tuy Cố Tri Ý mê tín nhưng đây cũng xem như một khởi đầu may mắn.
Mà tiền nhiều, mỗi một đồng tiền.
Bên , khi hết bận, Lâm Quân Trạch cũng đến lúc quân đội trình diện.
Lần một môi trường lạ lẫm và đầy thử thách, với Lâm Quân Trạch mà , cảm thấy kích thích.
Cố Tri Ý phụ trách chuẩn cho hai bộ quần áo giữ ấm nhưng cồng kềnh. Trong quân đội, cơ bản đều là quân phục nên Cố Tri Ý chỉ chuẩn cho mang theo mấy món giữ ấm.
Còn những cái khác ngược cần thiết.
Trong quân đội cũng đồ dùng hàng ngày.
“Cha ở nhà, các con nhớ kỹ...” Trước khi . Lâm Quân Trach vẫn vên tâm mà dặn dò mấy em.
“Cha, chúng con , tức giận, rảnh thì giúp việc.” Nhị Bảo trực tiếp hết mấy lời phía của Lâm Quân Trạch.
Lâm Quân Trạch: ...
“Được, các con thì .”
Lâm Quân Trạch xong thì sang cho Cố Tri Ý một cái ôm, còn thừa dịp mấy đứa bé chú ý mà hôn cô một cái.