“Ôi, cha cũng chỉ nghĩ thôi mà. Con xem khi nào đó mời đến nhà chúng ăn bữa cơm rau dưa, để cha cũng quen với chút ít.” Mẹ Hồ khuyên bảo dần dần.
“Được . Có rảnh con sẽ với .” Hồ Tư Tuê ngương ngùng xong câu đó thì lập tức chạy lên lầu.
Mẹ Hồ thấy dáng vẻ của Hồ Tư Tuệ thì gì mà còn hiểu.
hai em cũng xem như giải quyết xong một mối nên Hồ vẫn nhịn mà vô cùng vui vẻ.
“ với ông đấy nhé, đến lúc đến nhà, cho ông nhắc đến chuyện gì mà ở rể ở rể nhé!” Mẹ Hồ chỉ sợ đến lúc đó mối hôn sự cho thất bại. Vì bà quên nhắc nhở Hồ Binh Vinh.
“Được , chẳng lẽ chừng mực như thế ?” Hồ Binh Vinh thở phì phò .
Cố Tri Ý lai hề ý tưởng ngu ngốc của suýt chút cho Hồ Tư Tuê mất luôn đối tượng.
Sang đến ngày hôm khéo là cuối tuần, Cố Tri Ý xuống xưởng khảo sát tình hình sản xuất bên thế nào.
Kết quả khi cô đến công xưởng thì thấy Trương Lực tràn đầy sức sống ở chỉ huy công việc.
Nụ mặt thế nào cũng thả xuống .
Đây là gặp chuyện gì vui vẻ ?
Cố Tri Ý đến phía , cô chế nhạo hỏi: “Làm ? Có chuyện gì vui ?”
Trương Lực thấy giọng của Cố Tri Ý thì vội vàng đầu , thấy Cố Tri Ý đang vô cùng tò mò .
Trương Lực nghĩ đến chuyện giữa và Hồ Tư Tuệ còn cho Cố Trị Ý , vốn dĩ mở miệng , nhưng ngẫm nghĩ , cảm thấy mối quan hệ giữa hai vẫn còn định. Vẫn nên để , khi định hơn sẽ với cô.
“Chị dâu, chị đến ?”
“Hửm? Dáng vẻ của , hôm nay gì đặc biệt ?” Vốn dĩ Cố Tri Ý cũng chỉ thuận miệng hỏi mà thôi.
ngờ thật sự đúng như nghĩ .
“Không, chuyện gì ạ.” Trương Lực cà lăm trả lời.
DTV
Cố Trị Ý gì đó, nhưng trẻ tuổi còn thì một bà chủ như cũng tiện hỏi nhiều về vấn đề đời sống riêng tư của nhân viên.
Vì Cố Tri Ý cũng hỏi nữa, mà chỉ hỏi đến chuyện của công xưởng bên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-852.html.]
Bây giờ tạm dừng sản xuất quần áo cho mùa đông.
Lúc công xưởng đang bắt đầu quần áo chuẩn cho mùa xuân và mùa hè.
“Mùa xuân tương đối ngắn ngủi, thể sản xuất hàng quá nhiều, đến lúc đó dễ tồn hàng. , đó bảo xuất hàng về thành phố Triều bên thế nào ?”
“Dựa theo lời chị , gửi hàng , đoán chừng là một thời gian nữa là đến nơi .” Trương Lực báo cáo tình hình công việc gần đây.
Cố Tri Ý thấy bên cũng còn việc gì nữa nên chuẩn qua bên cửa hàng bên .
“Ôi, chị dâu, khéo cũng cùng với chị.” Trương Lực .
Thấy Cố Tri Ý hiểu , Trương Lực mới cuống cuồng giải thích: “Chuyện là thế , lấy thêm hàng qua bên .”
Tuy Cố Tri Ý cảm thấy kỳ lạ nhưng cũng suy nghĩ quá nhiều.
Cô còn tưởng rằng trong tiệm thiếu hàng nên Trương Lực mới cùng.
Lúc hai họ đến cửa hàng thì khéo Hồ Tư Tuệ khách hàng gọi.
Hồ Tư Tuê thấy Trương Lực đến gương mặt lập tức đỏ lên. vôi vàng cúi đầu.
“Đồng chí, cái bao nhiêu tiền?” Khách hàng mặt kéo suy nghĩ của Hồ Tư Tuệ trở về.
“À cái , cái mười lăm đồng tiền.”
“Cho một cái , thể cho thử ?”
“Có thể, thể ạ, mời sang bên ạ.” Hồ Tư Tuệ vội vàng chỉ đường cho khách hàng.
Lúc cũng thích hợp lắm, cô cũng chỉ thể cho Trương Lực một ánh mắt.
Trương Lực cưng chiều theo Hồ Tư Tuệ.
Cố Tri Ý cửa hàng thì kiểm tra sổ sách .
“Tiểu Ý, em đến ?” Vương Quế Chi .
“ , chị dâu, gần đây buôn bán thế nào ạ?”