Lâm Quân Trạch đột nhiên nghiêng chằm chằm đôi mắt Cố Tri Ý.
“Nhìn, cái gì?” Cố Tri Ý hoảng loạn chớp mắt, hỏi.
“Vợ, nếu thích một đôi mắt là thứ thể giấu .” Lâm Quân Trạch xong còn chỉ hai mắt của .
Sau khi Cố Tri Ý phản ứng , gương mặt cũng đỏ bừng lên.
“Đã !” Cố Tri Ý chút hổ buồn bực .
“Chẳng qua, như Trương Trác cũng yên tâm, em trai cũng tìm đối tượng, nhanh thể lập gia đình.”
“ ! Hai em bọn họ trong mấy năm qua cũng dễ dàng, hiện tại cũng coi như là khổ tận cam lai!” Lâm Quân Trạch cảm khái .
“ em xem ý của Tuệ Tuệ, dường như cô kết hôn sớm như .” Cố Tri Ý thở dài, cũng Hồ Tư Tuệ thế , dường như kháng cự với việc .
Cố Tri Ý cũng hiểu.
“Được , vợ , em đừng quan tâm nhiều đến việc của khác quá?” Lâm Quân Trạch bất đắc dĩ .
“Vậy em nên lo lắng đến điều gì?” Cố Tri Ý theo bản năng trả lời.
Môi của Lâm Quận Trạch in lên, trong khi Cố Tri Ý còn đang khẽ thở dốc, lẩm bẩm : “Em vẫn nên lo lắng về !”
Cố Tri Ý.......
Sau hai giờ trôi qua, cả Cố Tri Ý giống như vớt từ trong nước.
Cảm giác đều nhão nhão dính dính.
Trừng mắt, liếc nào đó, Cố Tri Ý nghĩ đến việc tiến gian để rửa sạch.
“Vợ , để giúp em!” Lâm Quân Trạch da mặt dày .
Cố Tri Ý:.......
Cuối cùng vẫn là Lâm Quân Trạch giúp Cố Tri Ý rửa sạch, chỉ là ở trong đó thiếu việc chiếm tiện nghi của vợ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-866.html.]
Nghĩ là ở trong gian, Cố Tri Ý trực tiếp che chắn hệ thống.
Những việc phù hợp với trẻ em, hệ thống cần xem quá nhiều.
Cố Tri Ý tuy rằng mệt, những cũng nghĩ lúc Lâm Quân Trạch nhiệm vụ, cho nên chờ đến khi gian, khi cô mở Mông Mông mới đến thương thành, chuẩn mua kiện áo chống đạn đưa cho Lâm Quân Trạch.
Lâm Quân Trạch vốn dĩ ôm Cố Trị Ý định ngủ, ai ngờ Cố Tri Ý đột nhiên đánh thức Lâm Quân Trạch.
DTV
“Vợ , ? Còn ?”
Cố Tri Ý trợn mắt .
Sau đó bỗng nhiên trong tay cô nhiều thêm một chiếc áo khoác màu đen.
“Vợ ơi, thời tiết bây giờ lạnh. Quần áo mặc .” Lâm Quân Trạch trêu đùa.
Cố Tri Ý đánh một chút mu bàn tay Lâm Quân Trạch, bất đắc dĩ : “Đây là áo chống đạn, đến lúc đó mặc ở bên trong, cũng an hơn.”
Cố Tri Ý nghĩ quá rõ chuyện với Lâm Quân Trạch, đến lúc đó liên lụy hệ thống.
Cô chỉ thêm phiền toái mà thôi.
“Áo chống đạn?” Lâm Quân Trạch kinh ngạc hỏi.
Cố Tri Ý gật đầu.
Lâm Quân Trạch cầm lấy áo khoác, đặt ở trong tay sờ lui sờ tới, thật sự nghĩ tới chiếc áo khoác mỏng như thể chống viên đạn?
“Vợ, em xác định?” Lâm Quân Trạch từ xuống một , cũng cảm thấy thứ thật sự thể chống .
“Anh cần thì thôi.” Cố Tri Ý trợn mắt, đưa tay lấy chiếc áo khoác trong tay Lâm Quân Trạch trở .
“Ai, , vợ đưa cho, đều .” Lâm Quân Trạch đắn .
Tuy rằng trong lòng cảm thấy thứ nhất định thể chống đạn, nhưng vẫn là ngoan ngoãn cất quần áo . Chuẩn đến lúc đó mặc ở thử xem.
“Được , cất ngủ thôi.” Nói xong, Cố Tri Ý ngã đầu liền ngủ.