“Nhiệm vụ thành ?”
“Ừm, thành , thời gian thành , chỉ là chậm trễ một hồi, đến hôm mới mấy ngày nghỉ.” Lâm Quân Trạch bất đắc dĩ .
“Được . Không xảy chuyện gì chứ?” Cố Tri Ý cau mày hỏi.
Nhắc đến cái , Lâm Quân Trạch hết với Cố Tri Ý.
“Vợ , em chờ một lát.” Lâm Quân Trạch xong thì lấy túi của , kéo từ đáy túi lên chiếc áo ghi lê .
Cố Tri Ý thấy chiếc áo ghi lê thì ngay chắc chắn Lâm Quân Trạch xảy chuyện gì.
Bằng cũng cần về đến nhà lấy món đồ cho cô xem như .
Quả nhiên một giây , Lâm Quân Trạch kể sự nguy hiểm trong nhiệm vụ .
Và đương nhiên chỉ việc quan trong thì Lâm Quân Trạch cũng nhắc đến những chuyện khác.
“Vợ , em , lúc đó cảm nhận cái gì đó đập , nhưng đó cảm thấy gì nữa. Đến khi cởi chiếc áo xem thì thấy một lỗ thế . Nếu nhờ chiếc áo đoán chừng đàn ông của em thủng nhiều lỗ .”
Lúc Lâm Quân Trạch ngược tim phổi còn đùa với Cố Tri Ý.
DTV
Lúc xong, Cố Tri Ý còn trực tiếp cho một đấm.
Có ai như ?
“Phi phi phi, cái gì mà nhiều lỗ. Có vợ vượng phu như em đây, còn thể xảy chuyện gì ?”
“ , đúng , vợ của đúng là phúc tinh của .”
Lâm Quân Trạch nịnh bợ.
Cố Tri Ý cũng cãi với , dù thì đây cũng là đồ chơi lấy từ gian, bản cô cũng đến cùng thì nó chống đạn cái kiểu gì.
“Chủ nhân, cô đang xem thường ?” Hệ thống Mông Mông trong gian tiếng lòng của Cố Tri Ý, nó còn nhịn nữa mà lên tiếng.
“A? Mông Mông ở đó ?” Cố Tri Ý dùng suy nghĩ để hỏi Mông Mông.
Mông Mông: Lời gì thế ?
Không , đây trọng điểm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-880.html.]
“Chủ nhân, cô như thế là tin tưởng sản phẩm của gian ?”
Mông Mông còn đang chuẩn thao thao bất tuyệt một đống thứ về việc hệ thống như nó trâu bò ở chỗ nào.
Thì Cố Tri Ý bên lơ Mông Mông.
Cô chuyện với Lâm Quân Trạch.
“Vợ , vật đúng là giúp thoát khỏi một kiếp. Em xem ở đây, ngoại trừ chút m.á.u đọng bên ngoài thì ngược chỗ nào là thoải mái cả. Nếu chiếc áo thì đúng là khó mà chuyện gì.”
Cố Tri Ý Lâm Quân Trạch thì trong lòng cũng yên tâm .
“Vậy là .” Cố Tri Ý .
Không ngờ hệ thống một việc lớn.
Mông Mông mừng thầm, nó cho rằng đó Cố Tri Ý sẽ sang khen ngợi nó, ai ngờ Cố Tri Ý tiếp tục trò chuyện với Lâm Quân Trạch.
“Vậy nghỉ bao lâu?” Cố Tri Ý hỏi.
“Hẳn là hai ba ngày tăng cường huấn luyện .” Lâm Quân Trạch cũng còn cách nào khác, chỉ hi vọng thảnh thơi một chút, để thể mỗi tháng đều chút thời gian mà về thăm gia đình.
“Được, mấy ngày ở nhà mà chơi với con ! Bớt ngoài dính hoa dính cỏ mang về.” Cố Tri Ý liếc mắt Lâm Quân Trạch.
Ánh mắt đúng là ý nghĩa sâu xa, biểu hiện hậu di chứng của chuyện rõ ràng.
“Vợ , thật sự oan cho quá.” Người trong cuộc Lâm Quân Trạch thật sự cảm thấy oan ức.
còn cách nào ?
Vợ như thì Lâm Quân Trạch cũng chỉ thể đồng ý.
“ . Chu... chị Chu đến nhà chúng nữa ?” Lâm Quân Trạch cẩn thận hỏi.
Cố Tri Ý bèn kể bộ chuyện với Lâm Quân Trạch.
“Anh xem chị nghĩ gì ?” Đây chính là điểm mà Cố Tri Ý vẫn luôn hiểu.
Cố Tri Ý thì một thẳng nam cứng nhắc như Lâm Quân Trạch càng .
Nghĩ mãi cũng nên cô thèm nghĩ nữa, mà sang một chuyện khác với Lâm Quân Trạch.