Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 897

Cập nhật lúc: 2024-12-24 11:04:10
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đoàn Đoàn rõ ràng cảm thấy của cô bé xoa lên một lát thì vết thương của cô bé còn đau đớn nữa.

“Ôi ôi ôi, cô đừng chạm lung tung vết thương của đứa bé!” Bác sĩ cầm dụng cụ lên tay, đến khi cô sang thì thấy Cố Tri Ý đang lau vết thương cho đứa bé nên vội vàng ngăn .

Cố Tri Ý cũng gì. Cô chỉ ở bên cạnh an ủi Đoàn Đoàn.

Bác sĩ thấy khăn của Cố Tri Ý máu, nhưng cũng chạm vết thương của đứa bé nữa nên gì nữa.

Bác sĩ đeo bao tay , đó lúc chuẩn khâu vết thương cho Đoàn Đoàn thì giọng nhỏ nhẹ, dịu dàng.

“Ngoan nha, thím sẽ nhẹ nhàng.”

Nói xong thì bảo Lâm Quân Trạch đến hỗ trợ giữ chặt Đoàn Đoàn, tránh cho đứa bé động đậy lung tung thì vết khâu sẽ khó .

Lâm Quân Trạch đến hỗ trợ kéo tay Đoàn Đoàn, cho cô bé động đậy.

Chỉ là trong lúc bác sĩ chấm thuốc vá vết thương thì Đoàn Đoàn thỉnh thoảng cũng nức nở nhưng hề giãy dụa.

Bác sĩ cảm thấy lạ. Nếu là đứa bé đồng tuổi khác thì sớm bù lu bù loa lên .

“Được , khâu năm mũi. Bây giờ thì vấn đề gì lớn cả nhưng nếu hai yên tâm thì thể đến bệnh viện kiểm tra cụ thể hơn.”

Bác sĩ xong thì tháo găng tay xuống dặn dò.

“Mặt khác, lấy một ít thuốc về, bây giờ thời tiết đang nóng, đừng để vết thương đụng nước, nhưng cần lo lắng quá, qua mấy ngày thì đây kiểm tra.

“Vâng, cảm ơn bác sĩ.” Lâm Quân Trạch thấy xử lý xong thì cảm ơn với bác sĩ, lấy thuốc, trả tiền chuẩn trở về nhà.

“Vợ , để ôm con.” Lâm Quân Trạch đến bên cạnh Đoàn Đoàn, đón lấy cô bé.

Cố Tri Ý tránh .

Cô tự ôm lấy Đoàn Đoàn đúng lên, thèm lấy Lâm Quân Trạch, cứ như thế mà im lặng ngoài cảm ơn với bác sĩ, tự về.

Nhị Bảo thấy , bé cũng tự giác theo.

Chỉ là bé thấy sắc mặt của Cố Tri Ý lắm nên mảy may dám đến gần cô.

DTV

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-897.html.]

Đoàn Đoàn ghé vai Cố Tri Ý, cô bé buồn ngủ , bên miệng còn lầm bầm gọi .

Cố Tri Ý thấy mà đau lòng.

Cô nhẹ nhàng xoa đầu Đoàn Đoàn, tăng tốc bước chân về nhà.

Về đến nhà, Chu Mỹ Trân chạy mất còn thấy bóng dáng . Bên Đại Bảo cũng dỗ cho Viên Viên nín .

Lúc , Viên Viên thấy Cố Tri Ý về thì vành mắt lập tức đỏ lên, Cố Tri Ý ôm bé.

“Viên Viên, một hồi ôm con, bây giờ ôm chị gái về phòng .” Cố Tri Ý nhẹ nhàng , cô tự đưa Đoàn Đoàn về phòng .

Viên Viên lảo đảo, bước chân theo.

Cố Tri Ý đặt Đoàn Đoàn lên giường, cô cố ý tránh vị trí của vết thương, tuy Mông Mông tác dụng của thuốc tê còn hết, nhưng Cô Tri Ý vẫn cẩn thận.

Vừa khéo Đại Bảo giúp mang nước đây, Cố Tri Ý lau nước mắt còn đọng mặt cô bé.

“Được , các con ngoài !” Cố Tri Ý đuổi mấy em ngoài.

Đại Bảo sang nháy mắt với Nhị Bảo và Tam Bảo, ba em ngoài .

Viên Viên một mực chịu , Cố Tri Ý cũng quản bé.

Cũng do đôi song sinh cảm ứng qua mà Viên Viên thấy Đoàn Đoàn như thế , im lặng, thậm chí còn vươn tay nắm tay Đoàn Đoàn.

Trong miệng còn đang thầm cái gì đó mà .

Sau khi ba em ngoài, Đại Bảo lập tức hỏi tình hình khi ở phòng khám bên .

“Em gái thế nào? Bác sĩ chứ?”

“Anh cả, em gái chảy nhiều m.á.u lắm, em gái đau.” Tam Bảo xong thì chính bé cũng bắt đầu rơi nước mắt .

Đến cùng bé cũng chỉ là đứa bé mới năm tuổi, khi thấy em gái chảy m.á.u nên sợ hãi.

“Không cả. Đừng sợ!” Nhị Bảo an ủi bé. Sau đó Nhị Bảo nghiêm túc : “Trên đầu em gái khâu vết thương , chắc chắn là đau. Thím bác sĩ sẽ cả nhưng vẫn chú ý mới .

“Ừm.”

Loading...