Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 904

Cập nhật lúc: 2024-12-24 11:05:49
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ách, chuyện ... , cô buông tay , chuyện chúng sẽ đăng lên báo, nhưng còn tiền thể tìm thì chúng cũng khó mà chắc chắn .”

Nhân viên công tác khó xử .

“Tại tìm về cơ chứ! Số tiền của mất ở chỗ các . Anh , túi của cũng rạch rách .”

Làm Chu Mỹ Trân thể chịu buông tha, dù chị cũng nghĩ là nếu tìm tiền của chị về thì chị cũng bắt nhà ga đền tiền cho chị .

Nhân viên công tác thấy chị khó chơi như cũng bảo Chu Mỹ Trân mà vội dứt tay chị tự chạy .

“Hu hu, ngay cả mấy cũng bắt nạt !!!” Chu Mỹ Trân vô cùng thê lương.

Bên , hai đứa nhỏ thấy , nhịn cũng bắt đầu bật theo.

Tình hình mất khống chế một nữa.

Sau đó Chu Mỹ Trân nghĩ như cũng cách , cho nên tìm nhân viên công tác tính sổ.

Chỉ là chị mới chuẩn dậy, bởi vì tê chân mà té ngã một cái.

DTV

Vẫn là hai em Kiến Minh tiến lên đỡ chị dậy.

Ba con bọn họ đỡ đến phòng an ninh, rõ tình hình với bên , nhưng Chu Mỹ Trân chơi cũng .

Người chịu trách nhiệm bên còn cứng rắn hơn so với chị , Chu Mỹ Trân là điển hình của loại bắt nạt kẻ yếu, lúc cũng chỉ thể lắp bắp rõ ràng tình huống của bản , mới dẫn theo hai đứa nhỏ ngoài.

Đứng ở cửa ga tàu hỏa, đám đông đến , Chu Mỹ Trân đột nhiên cảm thấy mê mang.

đó cũng chỉ là chuyện thoáng qua mà thôi, nhanh mấy bọn họ cơn đói gọi về hiện thực.

Chu Mỹ Trân cuối cùng còn cách nào khác, chỉ thể dẫn theo mấy đứa con, mặt xám mày tro trở về thôn của chị .

Đi đến nửa đêm cuối cùng cũng tới thôn, mấy cũng kiệt sức.

Miệng của hai đứa bé cũng tái nhợt khô nứt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-904.html.]

Cũng nổi nữa, liễn bệt xuống ở cửa thôn Thạch Đôn.

Chu Mỹ Trân còn cách nào, chỉ thể tiến lên gõ cửa, chuẩn nhờ trong thôn lấy cho chút đồ để ăn.

Kết quả gõ cửa, mấy con ch.ó trong thôn u đều bắt đầu sủa gâu gâu.

Có một con là do buộc chặt dây thừng trong nhà xích mà chạy thẳng ngoài.

Không chút do dự liền bổ nhào Chu Mỹ Trân.

Này một phác, trực tiếp đẩy Chu Mỹ Trân gục mặt đất.

“Cút ngay, đồ súc sinh , cút ngay cho aa aa”

Hai đứa nhỏ thấy tiếng kêu càng sợ hãi, nhưng cũng dám tự tiện kéo .

Chó trong thôn đều sủa vang, tưởng trộm trong thôn, mỗi đều cầm d.a.o phay, cuốc xẻng chạy ngoài.

Kết quả thấy một đang một con ch.ó gục mặt đất.

Mọi tưởng là trộm, lúc trong thôn cũng một ngọn đèn dầu nào, nương theo ánh sáng mờ mờ của ban đêm, hai lời, lên bắt đầu đánh đấm.

“Đánh c.h.ế.t cái thằng trộm , gà nhà yêm do mày trộm hả?”

“Vậy mà còn dám tới, xem chúng tao đánh c.h.ế.t mày luôn .” Người trong thôn lòng đầy căm phẫn đánh đấm.

“Đừng đánh, đừng đánh, là Chu Mỹ Trân.” Chu Mỹ Trân đánh đau đến mức hít một nhưng vẫn gào lên .

Lần thứ một trăm linh một Chu Mỹ Trân cảm thấy hối hận, tại chị rối rắm cơ chứ?

Khiến cho đến ngày hôm nay giống như chó nhà tang !

Lúc bắt đầu, mồm năm miệng mười, vẫn là đến một khi mới thấy tiếng của Chu Mỹ Trân.

Cuối cùng đến lúc mới dừng , cầm đèn pin từ trong nhà , chiếu sáng, mới coi như thấy rõ dáng vẻ của Chu Mỹ Trân.

đánh một trận, thể dễ đến mức nào nữa.

Loading...