Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 910
Cập nhật lúc: 2024-12-24 11:05:58
Lượt xem: 119
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời điểm ăn cơm Cố Tri Ý tắt TV.
“Buổi tối phim truyền hình, đến lúc đó sẽ mở cho các con xem, khi nào các con thành bài tập thì mới thể xem.” Cố Tri Ý vẫn rõ . Miễn cho mấy đứa nhỏ thể tự giác nổi.
“Thật ạ?” Nhị Bảo hỏi.
“Thật sự! Được , ăn cơm .”
Chờ đến thời điểm buổi tối, mấy đứa nhóc Đại Bảo rửa xong chén đũa, Lâm Quân Trạch thấy bây giờ mỗi ngày trời đều nóng như , liền dứt khoát chuyển địa điểm xem phim truyền hình trong nhà.
Mấy đứa nhỏ vội vàng tắm rửa thật nhanh, thời điểm ngoài, những hàng xóm xung quanh cũng đều tới đây để xem TV.
Cái TV của nhà Lâm Quân Trạch ở xung quanh vùng cũng coi như là một loại đồ vật mới lạ.
Cho nên, một truyền mười mười truyền trăm, dân xung quanh đây đều hết cả.
Buổi tối thấy trong nhà thanh âm, cũng đều mặt dày mà đến nhà của Cố Tri Ý để xem TV.
Cố Tri Ý nghĩ rằng nhà xem cũng là xem, hàng xóm xem cũng là xem, hơn nữa thấy hôm nay đến đây xem cũng chút tự giác, Cố Tri Ý ngược cũng so đo quá nhiều.
Còn dọn ghế cho , cũng đều đồng thời xuống, Lâm Quân Trạch bên điều chỉnh thử kênh.
Chờ đến lúc điều chỉnh thử xong, vặn TV bắt đầu chiếu phim truyền hình, cũng đều tự giác mà an tĩnh .
Cố Tri Ý TV, lúc vặn đang chiếu đến [ Bến Thượng Hải )
Đừng nữa, thật đúng là mang đậm đặc sắc của cái niên đại .
Đặc biệt là khi khúc nhạc dạo đầu vang lên, liền gật gật đầu theo một cách tiết tấu.
Buổi tối ở trong nhà của Cố Tri Ý thấy đến 9 giờ, ngày hôm vẫn còn việc, hơn nữa thức quá muộn cũng .
Mọi đều lễ phép mà giúp đỡ Cố Tri Ý thi dọn ghế cho gọn gàng, một đám vẫn còn thèm lúc mới chào tạm biệt trở về nhà .
“Mẹ ơi, cái phim truyền hình thật là mắt.” Tam Bảo ha hả .
“Con cũng đừng chỉ lo xem TV, thầy giáo bảo con ngày mai cái vấn đề nào thì hỏi thầy, con cũng thể quên mất đó”.
Cố Tri Ý vẫn nhịn nhắc nhở nhóc.
“Ai nha, , mà nhắc nhở thiếu chút nữa con cũng quên mất luôn.” Tam Bảo ảo não mà vỗ vỗ lên cái trán của .
Sau đó thừa dịp khi ngủ, lấy những bức vẽ hôm nay học một , thuận tiện nhớ một chút, xem xem bản vấn đề nào ngày mai cần hỏi thầy giáo .
Cố Tri Ý cái bộ dạng của Tam Bảo, cũng bất đắc dĩ mà bật .
“Còn cả hai đứa các con nữa, cũng thể bởi vì xem TV mà trì hoãn học tập ? Buổi tối mỗi ngày khi xong bài tập, thể xem trong hai giờ, còn những thời điểm khác......” Cố Tri Ý ý vị thâm trường .
Đại Bảo và Nhị Bảo đều nghiêm túc mà gật đầu.
Không biện pháp nào, nếu xem TV, thì thể cúi đầu.
Cố Tri Ý tống cổ mấy đứa nhỏ về phòng xong liền chuẩn ngủ.
Đoàn Đoàn Viên Viên hôm nay cũng ôm ngoài cùng xem TV, Đoàn Đoàn xem cái cái , Viên Viên chỉ thuần túy là xem náo nhiệt.
mà cũng ngăn cản hai chị em giao lưu với khi xem xong.
Chị a một câu, em nha một câu.
Dù thì Cố Tri Ý cũng xem hiểu nổi hai đứa nó.
Hiện tại hai đứa nhỏ thể , thể gọi ba ba ma ma, bây giờ thỉnh thoảng cũng thể tuôn một từ nào đó, Cố Trị Ý cũng quen .
“Được , lau cái mặt xong chúng sẽ ngủ nha.” Cố Tri Ý vỗ vỗ hai đứa nhỏ.
Đoàn Đoàn tự giác tự bò tới vị trí của bản , ngoan ngoãn xuống, đó còn tự đắp chăn lên cho nữa.
Viên Viên cũng dáng hình mà học theo.
Chờ đến khi dỗ hai đứa nhỏ ngủ xong, Lâm Quân Trạch mới , bản khả năng về.
Lúc bởi vì chuyện của Đoàn Đoàn cho nên xin nghỉ mấy ngày, bây giờ còn chuyện gì nữa, Lâm Quân Trạch cũng chuẩn để trở về.
“Được, xem thử xem đến lúc thì cần mang theo cái gì đến bộ đội ?” Cố Tri Ý hỏi.
“Không cần, thời tiết bây giờ nóng, cũng kiên nhẫn, mang cho chút gì đó ăn với cơm là .” Lâm Quân Trạch .
“Được!”
Ngày hôm , là Lâm Quân Trạch đưa Tam Bảo đến chỗ của Thích Trúc.
Cố Tri Ý bên ở nhà bắt đầu thu xếp.
Chờ đến lúc Lâm Quân Trạch , Cố Tri Ý chuẩn cho chút đồ ăn tương đối dễ ăn với cơm.
Cố Tri Ý cũng phỏng vấn mấy tồi, chuẩn cho các cô thử cho cô xem xem thế nào.
DTV
“Chị dâu, chị giúp đỡ hướng dẫn, đến lúc đó nếu chị cảm thấy cái gì thích hợp, thì chị kịp thời phản hồi với em bên .” Cố Tri Ý .
Chủ yếu là bởi vì sợ sẽ xuất hiện mấy loại tình huống như lúc , Cố Tri Ý hiện tại cũng cố ý bồi dưỡng cho chị dâu cả , như thì bản cô sẽ vất cả quá như đây nữa.
Có chuyện gì đó xảy bản cô thể kịp thời, mà Vương Quế Chi sợ sẽ đắc tội với nào đó.
Cố Tri Ý cũng chuyện như Chu Mỹ Trân phát sinh thêm một nữa.
“Ai, , em yên tâm , cái chị sẽ giúp em trấn thủ của ải thật .” Vương Quế Chi cũng ý tứ của Cố Tri Ý, cho nên cũng mà đồng ý với lời của cô.
Kế tiếp Cố Tri Ý cũng chỉ hai điểm một đường, đến cuối tuần sẽ đưa Tam Bảo học tập.
Bất tri bất giác đến nghỉ hè.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-910.html.]
Chương 911
Lần nghỉ hè , Lâm Hiểu Lan là qua Bắc Kinh bên chơi.
Lúc thời điểm gửi thư đến cho Cố Tri Ý, cũng tràn đầy mong chờ đối với Bắc Kinh.
Cho nên, mới nghỉ, Cố Tri Ý bên liền nhận thư của Lâm Hiểu Lan.
Nói là năm nay một cô sẽ đến Kinh Đỗ bên , để con trai lớn cùng Cương Tử đến bộ đội.
Chủ yếu cũng là sợ đường an .
Ngay cả Lâm Hiểu Lan lúc khi bước lên xe lửa trong lòng cũng vẫn nhịn mà e ngại.
Đây vẫn là đầu tiên bản cô xa nhà.
Trước cùng cho nên cũng cảm thấy cái gì, nhưng bây giờ chỉ còn một cô, vẫn là chút sợ hãi.
“Hiểu Lan, em cần lo lắng, xe cả chiến hữu của nữa mà, về nhà, hai các em cũng là tiện đường, chỉ là đó sẽ xuống xe , đến lúc đó nếu em vấn đề gì thì cứ đến tìm là .” Cương Tử tới tiễn Lãm Hiểu Lan, cũng Lâm Hiểu Lan khẩn trương. Cho nên vội vàng trấn an cô.
“Được , em , em cũng là con nít .” Lâm Hiểu Lan quý trọng mặt mũi mà .
“Được, khi tới nơi thì em nhớ gửi điện báo về cho , còn , về sớm một chút.” Cương Tử sủng nịch .
“Biết , tự chăm sóc bản thật , còn cả Tiểu Khải của chúng nữa.” Lâm Hiểu Lan dặn dò .
Hai chuyện xong, xe lửa cũng chuẩn lăn bánh.
Lâm Hiểu Lan bước lên hành trình đến Bắc Kinh.
Thời điểm Lâm Hiểu Lan đến nơi, mấy đứa nhỏ cũng đều nghỉ cả.
Mỗi ngày Cố Tri Ý đều bận rộn công việc ở nhà xưởng và cửa hàng, lúc việc gì sẽ ở nhà với mấy đứa nhỏ.
“Hôm nay cô Hiểu Lan của mấy đứa sẽ đến đây, đón, mấy đứa ở nhà ngoan ngoãn ?” Cố Tri Ý với mấy đứa con trai đang xem TV.
“Biết ạ. Mẹ cứ .” Tam Bảo xua tay .
“Mẹ ơi, chú ý an nhé.” Đại Bảo tri kỷ chào tạm biệt với Cố Tri Ý.
Cố Tri Ý với Hà Thúy vài câu, đó tự lái xe đến ga tàu bên đón Lâm Hiểu Lan.
Cố Tri Ý đợi lâu ở cửa ga tàu, một lúc chuyến tàu của Lâm Hiểu Lan mới đến trạm.
Bởi vì thời tiết nóng, cho nên Cố Tri Ý cũng trong đợi Lâm Hiểu Lan. Chỉ đợi ở cửa.
Nhìn cửa còn nhiều hàng quán bán thức ăn, thể cảm khái, mở đầu, lúc dân đều lấy tay nghề của nuôi sống gia đình.
Cố Tri Ý đợi một lúc mới thấy bóng dáng của Lâm Hiểu Lan.
“Chị dâu, chị dâu, em ở đây.” Lâm Hiểu Lan khỏi trạm thấy Cố Tri Ý, vội vàng vẫy tay về phía Cố Tri Ý.
Cố Tri Ý cũng thấy cô.
Một lúc , Lâm Hiểu Lan xách theo hành lý mặt Cố Tri Ý.
“Mệt lắm ?” Cố Tri Ý mồ hôi đổ đầy đầu Lâm Hiểu Lan, khỏi bật .
“Chị dâu, chị cũng đừng , lên tàu lửa đúng thật là......” Lâm Hiểu Lan với vẻ mặt đau khổ.
Cố Tri Ý cũng là trải qua, cho nên khi Lâm Hiểu Lan , Cố Tri Ý cũng cảm xúc đặc biệt.
Cố Tri Ý bộ dáng của Lâm Hiểu Lan khỏi bật : “Được , chị dâu của em cũng là từng trải qua, thôi, về nhà , tàu ăn ?”
Cố Tri Ý hỏi.
Tới chỗ đỗ xe đạp, Lâm Hiểu Lan sốc khi thấy một hàng xe đạp.
“Chị dâu, các chị xe ?”
“Cũng khoa trương như , những chiếc xe đều là của công nhân viên chức.” Cố Tri Ý tìm xe , khi tìm xe thì mở khoá.
Cố Tri Ý lên xe , đó về Lâm Hiểu Lan, trêu chọc : “Thế nào? Có dám để chị dâu chở em ?”
“Chị dâu, gì dám chứ?” Lâm Hiểu Lan xong liền bắt đầu bảo Cố Tri Ý lái xe . Sau đó tự đỡ bả vai của Cố Tri Ý, chờ đến khi Cố Tri Ý lái xe, Lâm Hiểu Lan theo vài bước mới nhẹ nhàng lên ghế .
Vừa mới lên, đầu xe Cố Tri Ý theo bản năng lắc lư vài cái. Làm Lâm Hiểu Lan sợ đến mức vội vàng nắm chặt eo Cố Tri Ý.
“Ai ai ai, chị dâu, chị vững một chút.” Lâm Hiểu Lan ở phía vỗ n.g.ự.c .
“Không em sợ ? Yên tâm, chị dâu còn thể để em ngã ?” Cố Tri Ý trêu đùa.
Vừa quên dùng lực ở chân hướng về phía .
Lâm Hiểu Lan một bên tám chuyện với Cố Tri Ý, một bên cảnh vật xung quanh. Thật đúng là khác xa với cảnh tượng ở góc núi nơi cô ở.
“Chị dâu , đúng là ở Bắc Kinh giống ở quê!” Lâm Hiểu Lan cảm khái .
“ ? Ở đây đều đổi từng ngày, nhưng những tòa nhà trong thành thị vẫn còn cần dựa những trẻ tuổi như tụi em.” Cố Tri Ý trả lời.
“Hắc hắc, đương nhiên. Em cũng sắp nghiệp , sang năm lẽ sẽ bận rộn hơn, cho nên tranh thủ năm nay thời gian rảnh thì đến chỗ chị quen một chút.”
Lâm Hiểu Lan hiện tại đang từ từ bắt đầu công việc thực tập
Thời gian tương đối ngắn, cho nên lúc mới tranh thủ dịp kỳ nghỉ hè đến Bắc Kinh xem.
“Cũng khá , em đó, về cống hiến hết cho công cuộc xây dựng thành thị, nhiều cô gái chuyên nghiệp như em, em cần vững mới .”
“Chị dâu , hiện tại em chờ mong đến ngày đó.” Lâm Hiểu Lan khao khát .
Hai cứ kẻ xướng hoạ như suốt một đường, cuối cùng cũng về đến nhà Cố