Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 927

Cập nhật lúc: 2024-12-25 10:24:10
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai bất tri giác chạy tới đỉnh núi, lúc hai họ còn đường lui.

Lâm Quân Trạch phía vách núi thấy điểm cuối, Cố Tri Ý cũng đầu thoáng qua, chân chút mềm.

“Vợ đừng sợ.” Lâm Quân Trạch còn quên an ủi vợ .

“Đó là vợ của .” Người đàn ông ở trong sơn cốc lúc còn bỏ cuộc, vẫn là vẻ mặt si mê Cố Tri Ý.

Lâm Quân Trạch cũng chuyện vô nghĩa với đối phương.

Trực tiếp hỏi Cố Tri Ý: “Vợ ơi, em sợ !”

Cố Tri Ý đương nhiên lúc , Lâm Quân Trạch hỏi câu ý gì.

Nó khá rõ ràng...

hiện tại hai bọn họ lựa chọn nào khác. Vì thế vẻ mặt kiên định Lâm Quân Trạch.

“Có ở đây, em sợ.”

DTV

“Tốt. Nhắm mắt .”

Cố Tri Ý lời nhắm chặt đôi mắt.

, Lâm Quân Trạch ôm Cố Tri Ý nhảy xuống.

Lâm Quân Trạch khả năng chấp nhận vận mệnh như .

, khi hai rơi xuống, Lâm Quân Trạch cũng chú ý xem thứ gì để bắt , thậm chí nếu thứ gì, xem thứ gì thể đệm để giảm sát thương cho họ.

Bên tai Cố Trị Ý đều là tiếng gió rít qua, hiển nhiên ngay cả Cố Tri Ý cũng sắp đối mặt với chuyện gì, chỉ là theo Lâm Quân Trạch cùng ngã xuống vách núi, thi cốt vô tồn, là sẽ một phép màu nào đó.

Trong vài giây ngắn ngủn, Cố Tri Ý cảm thấy chính thấy ký ức hai đời một nữa.

Cha xảy chuyện, cô gian, đó đến niên đại , năm đứa con đáng yêu, còn một đàn ông hiện tại đang ở bên cạnh.

Còn cha yêu thương, gia đình... bạn bè...... còn sự nghiệp lớn lên của .

lúc , Cố Tri Ý đột nhiên cảm thấy những thứ đều quan trọng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-927.html.]

Có lẽ đây là mệnh của nguyên chủ, cũng là mệnh thuộc về cô.

Chuyện qua, trời cao biển rộng, chuyện qua sẽ kết thúc tại đây.....

nếu hỏi Cố Tri Ý cảm thấy đáng tiếc ?

Ngoài việc buông tha những , Cố Tri Ý cảm thấy hối tiếc.

Tuy nhiên, ngay khi Cố Tri Ý đang suy nghĩ về điều đó, cả hai mắc kẹt một cái cây.

Tiếng gió bên tai Cố Tri Ý rõ ràng là khác , lúc mới mở mắt.

Sau đó thấy khuôn mặt gần trong gang tấc của Quân Trạch.

“Vợ , xem , chúng thật là đại nạn chết.” Hiếm khi Lâm Quân Trạch còn tâm tình giỡn.

Cố Tri Ý lúc mới thấy rõ tình hình hiện tại của họ.

Nói chung là lắm, nhưng ít nhất hai hiện tại hai bọn họ đảm bảo.

“Vợ, dây thừng ?” Lâm Quân Trạch mở miệng hỏi.

Nếu như lúc Lâm Quân Trạch nhắc tới. Cố Trị Ý đều quên. chính còn thứ gọi là gian.

Ngay lập tức, một bó dây thừng xuất hiện tay.

“Vợ, em tự nắm lấy nhánh cây, sẽ xong ngay đây.” Lâm Quân Trạch cái cây mấy rắn chắc, chú ý bên cạnh hình như một cái cửa động.

Cho nên, Lâm Quân Trạch suy nghĩ, tóm cây sẽ an , cho nên vẫn là nên đến hang động đó sẽ đáng tin cậy hơn.

Cố Tri Ý ý tứ của Lâm Quân Trạch, cũng hiểu rõ.

Cho nên cô lấy từ trong gian một đôi bao tay, để Lâm Quân Trạch mang lên, thuận tiện lấy một dụng cụ nhỏ mà Lâm Quân Trạch thể mang theo.

“Không cần, vợ, chỉ cần dây thừng và đạo là đủ .” Nói xong, Lâm Quân Trạch ném sợi dây thừng trong tay ngoài.

Rất nhanh cố định đầu dây bên , Lâm Quân Trạch kéo thử dây thừng, khi bảo đảm dây thừng định, xoay Cố Tri Ý.

“Vợ ơi, sẽ , em ở đây chờ .” Lâm Quân Trạch xong, tự nhảy ngoài , đó đạp xuống vách đá, chân dùng lực, tới bên hang động .

Sau khi đến hang động, bảo đảm hang động an , Lâm Quân Trạch mới ném dây thừng trở cho Cố Tri Ý.

Loading...