”Anh về ?” Thời điểm Cố Tri Ý ngoài vặn thấy hai đang chuyện, liền vội vàng giới thiệu cho hai một chút.
“Mọi chuyện đều xong ?”
Sau khi Cố Tri Ý giới thiệu xong, mới hỏi đến lên chuyện .
“Bên hạ màn , hiện tại còn đang trong quá trình thẩm vấn, trở về , qua mấy ngày nữa về bên .” Lâm Quân Trạch .
Cố Tri Ý cũng , trong chuyện khả năng đề cập đến một ít chuyện cơ mật, cũng hỏi nhiều nữa.
“Vậy xuống , cơm trưa sắp xong .” Cố Tri Ý xong, liền phòng bếp tiếp tục bận bịu.
Lâm Quân Trạch bên ôm lấy Đoàn Đoàn và Viên Viên thiết một trận.
“Ba ba, ba thương ?” Đại Bảo tiến lên quan tâm hỏi.
“Không , con xem, ba ba nha.” Lâm Quân Trạch vẻ mặt quan tâm của Đại Bảo, đáp.
“Vây là . Con và đều lo lắng cho ba.”
“Không việc gì, cần lo lắng.
Lâm Quân Trạch đối với chuyện khi Đại Bảo lớn lên lính, cho nên ngay từ nhỏ cũng tương đối nghiêm khắc hơn một ít đối với Đại Bảo.
Đại Bảo hỏi một ít vấn đề, Lâm Quân Trạch cũng cố tình giấu giếm nhóc.
Đứa trẻ sớm muộn đều sẽ trưởng thành, hiện tại Đại Bảo cũng bắt đầu chậm rãi tự suy nghĩ, Lâm Quân Trạch sẽ với nhóc một ít, sự giãn khổ của cái ngành sản xuất , nếu chờ khi Đại Bảo lớn lên, vẫn lựa chọn cái nghề nghiệp như cũ, thì mấy Lâm Quân Trạch cũng sẽ cực kỳ ủng hộ.
Giữa trưa ở trong nhà của Cố Tri Ý đơn giản ăn xong bữa cơm.
“Ai nha, thấy các , tớ cũng cảm thấy cái đáng kinh ngạc ghê.” Ngô Cát Vi còn vẻ mặt nghĩ mà sợ.
Chuyện , nếu như là cô trải qua, chắc chắn thể bình tĩnh như mấy Cố Tri Ý .
Mấy đứa nhỏ cũng tập trung tinh thần Cố Tri Ý kể những chuyện gặp trong mấy ngày qua.
Đối với sự tích mạo hiểm của Cố Tri Ý và Lâm Quân Trạch, ở trong mắt Nhị Bảo, cái đó liền giống như là đang mạo hiểm, tràn ngập kích thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-934.html.]
đồng thời mấy đứa trẻ cũng cha thật sự gặp khó khăn lớn.
Đoàn Đoàn là đứa bé tinh ý, cô bé ăn lén.
Nghe những gì Cố Tri Ý trải qua, cô bé âm thầm cảm thấy may mắn vì bình an trở về.
Hẳn là ông Cố và bà Cố nguyện vọng của cô bé.
Mọi ở nhà Cố Tri Ý cơm nước xong xuôi, uống xong thì ai về nhà nấy.
“Anh tắm nghỉ ngơi.” Cố Tri Ý thấy những tia đỏ trong mắt của Lâm Quân Trạch thì đau lòng .
“Anh , vợ .” Lâm Quân Trạch cầm quần áo lên tắm rửa một trận.
Chờ đến lúc thì mấy đứa bé đều ngủ.
Lúc Lâm Quân Trạch mới ôm lấy Cố Tri Ý dính một trận.
“Vợ , thật sự nguy hiểm.”
Trước đó còn nhiệm vụ , Lâm Quân Trạch nhiều thời gian tình cảm trai gái với , nhưng cuối cùng thì thần kinh của cũng bình tĩnh . Cả Lâm Quân Trạch đều thả lỏng.
“Không . Không chúng đều ?” Cố Tri Ý an ủi.
“ , . Khi đó sợ hãi bao nhiêu, sợ em xảy chuyện gì, thì và mấy đứa bé bây giờ?”
“Được , hết nên nghỉ ngơi , mấy ngày nay vất vả cho .” Cố Tri Ý quá nhiều với Lâm Quân Trạch.
DTV
Cô thấy dáng vẻ đàn ông thì sẽ dứt.
Lâm Quân Trạch ôm lấy Cố Tri Ý ở giường. Cằm của đặt đầu cô nhẹ nhàng cọ xát.
Thật Lâm Quân Trạch đúng lắm. Khi đó trong nháy mắt cảm giác trái tim đau.
Loại cảm giác nghẹt thở giống như lập tức mất thứ gì đó, cảm giác đau đớn, mất mát đó bao trùm khắp Lâm Quân Trạch.
Khi đó Lâm Quân Trạch vẫn cầu nguyện Cố Tri Ý thể bình an vô sự.
Cũng may, thật sự là sợ bóng sợ gió một trận.