Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 954
Cập nhật lúc: 2024-12-25 10:27:31
Lượt xem: 93
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô thấy đối phương đang koong ngừng vuốt đứa nhỏ, nhưng đứa nhỏ cứng ngắc , phản ứng gì cả.
Cô chỉ khuôn mặt của cụ già gấp gáp đến mức đỏ bừng cả mặt: “Cháu cách.”
Quách Bình Viễn giống như già chục tuổi, cháu của như thế rõ ràng chính là sắp chịu nổi .
Đột nhiên một giọng của một cô gái kéo ông tỉnh táo . Ông một quyết định đúng đắn nhất trong đời.
“Làm phiền cháu.” Ông xong thì giao đứa bé cho Cố Tri Ý.
Cố Tri Ý nhận lấy thể cứng ngắc của đứa bé, lúc rõ ràng tiến cơn choáng .
Cô trì hoãn nữa, lập tức với xung quanh: “Mọi tránh xa chút , để khí lưu thông.”
Sau đó cô nhận lấy đứa bé, tiếp theo đó dùng đến phương pháp cấp cướp cô từng học , Cố Tri Ý chúc đầu đứa bé xuống, một chân cô chống đỡ nửa của đứa bé, một cánh tay vòng lấy n.g.ự.c đứa bé, tay còn thì dùng hết sức để vỗ gáy của đứa nhỏ.
Cố Tri Ý vỗ như thế hai phút. Mọi xung quanh đều nín thở.
đến một lúc lâu mà đứa bé vẫn phản ứng gì, mấy xung quanh cũng bắt đầu xì xào.
“ mà, chuyện căn bản là vô dụng. Mọi thấy nửa ngày mà đứa bé vẫn động tĩnh gì ?”
“ , cô gái tuổi còn lớn lắm, dám khoe khoang như thế?”
“Người trẻ tuổi bây giờ mà!”
Cố Tri Ý cũng để ý đến lời xì xào của xung quanh, cô vẫn kiên nhẫn cố gắng hết sức vỗ phần gáy của đứa nhỏ.
Ngay khi đều cảm thấy đứa bé sẽ cứu thì một viên kẹo lăn xuống, đó là tiếng lầm bầm của đứa trẻ.
Mọi ở đây đều thể tin cảnh mắt .
Việc thật sự đúng là!!
Cứu ??
Nhìn thấy đứa bé thở hổn hển, Cố Tri Ý đợi cho đến khi nhịp thở của đứa bé chậm , đó mới giao cho ông cụ.
Lúc ông cụ mới kịp phản ứng .
Hai mắt ông cụ ướt át Cố Tri Ý, trong mắt ông đầy vẻ cảm kích, giọng run rẩy, tới lui cũng chỉ một câu: “Cảm ơn, cảm ơn đồng chí!”
Cố Tri Ý thể hiểu tâm trạng lúc của ông cụ, bản cô cũng là , nghĩ về tình hình lúc đó thì thấy nó nguy hiểm thế nào.
“Không việc gì, nếu ông yên tâm thì khi xuống trạm tiếp theo, ông nên đưa đứa nhỏ đến bệnh viện kiểm tra thử!” Cố Tri Ý thấy quần áo ông cụ mặc , dường như giống bình thường. Cộng thêm việc ghế của ông là ghế giường , việc thể đoán ông cụ cũng là phận, vì Cố Tri Ý mới đề nghị như .
“Ôi , . Không đồng chí tên là gì? Cho địa chỉ đến nhà cảm tạ”
“Không cần ạ”.
Cố Tri Ý xong thì biến mất trong đám .
Sau một loạt các động tác của Cố Tri Ý, ít trong toa xe thấy thì đều ngây .
đứa bé việc gì nên cũng nhao nhao mà tản .
Cố Tử Sâm bên ngoài thấy chị gái của như thế , trong lòng cũng âm thầm lau mồ hôi.
Còn ? Nhìn thấy Cố Tri Ý trở về mà đến nửa ngày trời vẫn khép miệng .
“Chị, chị quá lợi hại!”
“Em còn hiểu ? Bình thường bảo em sách nhiều , cái đều là một biện pháp cấp cứu, thời khắc mấu chốt thể dùng nó để cứu .” Cố Tri Ý bắt đầu Cố Tử Sâm suy nghĩ m.ô.n.g lung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-954.html.]
Đến trạm tiếp theo, Quách Bình Viễn dẫn theo đứa cháu suýt nữa qua khỏi xuống xe , chỉ là khi xuống xe ông cụ ngang qua phòng của Cố Tri Ý, cố ý tiếng cảm ơn với cô, mới theo nhân viên phục vụ mà xuống xe.
Cố Tri Ý chỉ xem đây là một việc nhỏ, thấy đường nên tay giúp đỡ mà thôi, cô cũng để chuyện trong lòng.
Mà bên khi xuống xe lửa, liền đón Quách Bình Viễn đưa hai ông cháu đến bệnh viện.
Bác sĩ thấy đội hình lớn như nên cũng sợ sai sót gì, vì bác sĩ dám xem nhẹ mà tỉ mỉ kiểm tra một vòng.
“Trước mắt, đứa bé gì đáng ngại cả, thể hù dọa một chút mà thôi. Nếu ngài vẫn yên tâm thì thể ở bệnh viện để quan sát thêm trong hai ngày.”
“Được , hết cứ viện .” Quách Bình Viễn .
Quách Bình Viễn như , lập tức bên thủ tục.
“Cha, cha, Lạc Lạc thế nào ạ?” Giọng lo lắng của Quách Nghĩa Đảng vang lên từ phía .
“Không , , may mắn mà cô gái .” Ông cụ khoát tay, lúc khi đứa trẻ gì đáng ngại nữa thì sự lo lắng của ông mới tiêu tan .
“Chuyện gì xảy ạ?” Lúc Quách Nghĩa Đảng đến đây khá vội vàng, họ cũng chỉ rằng con trai của đang trong bệnh viện, dường như ở xe lửa xảy chuyện gì đó.
Anh sốt ruột, bảo bối nhà xảy chuyện gì.
Nếu xảy chuyện gì thì cái nhà đoán chừng cũng sẽ tan rã.
Lúc , Quách Bình Viễn mới chậm chạp kể chuyện xảy xe lửa với con trai .
“Cha như , thật sự đúng là may mắn vì cô gái .” Chỉ cha nhà kể mà Quách Nghĩa Đảng hoảng sợ đến mức mí mắt liên tục co giật.
Có thể tình hình lúc đó nguy hiểm thế nào, đứa nhỏ cũng cứng ngắc , đoán chừng đợi họ kịp đưa đến bệnh viện .
“ , bây giờ ông già cha đây nghĩ mà trong lòng vẫn còn hoảng sợ đây.” Quách Bình Viễn chỉ nghĩ đến mà thấy sợ hãi.
“Vậy cha xin địa chỉ của cô gái ? Chờ đến khi Lạc Lạc của chúng khỏe cũng nên đến cửa cảm ơn .” Quách Nghĩa Đảng trịnh trọng .
chỉ thấy Quách Bình Viễn khoát tay, vẻ mặt bất đắc dĩ : “Cha xin nhưng cô gái chịu gì cả, cứ như thế mà thôi.”
DTV
“Còn kiểu việc mà để tên ?” Quách Nghĩa Đảng quen chốn quan trường.
nghĩ còn bụng như .
“Được , con cũng đừng như ở chốn quan trường của con! Cha cô gái nhà vẻ như cảnh gia đình cũng tệ .”
Quách Bình Viễn nhịn dạy dỗ con trai .
Bên bác sĩ sắp xếp xong chuyện, đứa bé hiện tại đang nghỉ ngơi.
Hai cha con chen ngang thì lúc mới cùng phòng bệnh đứa nhỏ.
Còn Cố Tri Ý, khi xuống xe, dẫn Cố Tử Sâm về nhà.
“Chị, chị lâu như , chắc là nhớ mấy đứa bé Đoàn Đoàn lắm nhỉ?” Khi ở xe, Cố Tử Sâm còn nhịn mà trêu chọc Cố Tri Ý.
“ , chờ em con cái thì thôi.”
Cố Tử Sâm còn nghĩ xa như .
Năm mới nghiệp, khi nghiệp sẽ dấn con đường xây dựng sự nghiệp vĩ đại, mấy chuyện cưới vợ sinh con thế còn sẽ đợi đến ngày tháng năm nào .
Cố Tri Ý thấy dáng vẻ thế là chắc chắn để trong lòng .
Cô cũng để ý đến nữa.
đến khi Cố Tri Ý về đến nhà thì trong nhà ai cả.