Lâm Quân Trạch là một quân nhân, nếu kinh doanh thì đầu óc chắc chắn sẽ linh hoạt như Cố Tri Ý.
Vì bao lâu bắt đầu xảy vấn đề. Chỉ thể đợi cô về giải quyết.
“Buôn bán trong cửa hàng ?” Cố Tri Ý nhíu mày hỏi.
“Ừm, em cũng từng quần áo theo thời ? Nhìn thấy em mở một cửa hàng nên lúc ở lân cận đó lục tục mở mấy cửa hàng buôn bán quần áo thời trang , việc ảnh hưởng đến việc buôn bán trong cửa hàng của chúng ít.” Lâm Quân Trạch sơ lược tình hình trong cửa hàng cho Cố Tri Ý .
Cố Tri Ý khẽ gật đầu, biểu thị cô hiểu.
Chỉ là bây giờ cô cũng vội vàng, buôn bán trong cửa hàng thì ngày mai cô sẽ đến cửa hàng xem thử.
Lúc chút mánh lới gì vẫn còn đơn giản.
Vì vây dù chuyện buôn bán nhưng với Cố Tri Ý thấy cũng vấn đề gì quá lớn.
Bây giờ khó mà về nhà thế , cô ở bên cạnh mấy đứa bé, còn chuyện công việc cứ tạm thời để sang một bên.
Lần đến Dương Thành và thành phố Thâm, cô mang về ít thứ.
Máy ảnh bán ở Dương Thành rẻ hơn ở Bắc Kinh nhiều, mà khi mua cũng cần đến phiếu gì cả.
Còn quần áo cho trẻ con khá thời thượng.
Cố Tri Ý thấy thì đều mua hết.
DTV
Bởi vì còn Cố Tử Sâm cùng nên đường trở về bắt buộc Cố Tri Ý xách theo những món đồ .
là đồ khá quý trọng nên Cố Tri Ý để cầm, mà thực tế thì cô đặt trong gian.
Cô cũng mua ít cuộn phim.
Trước đó cô mua một máy ảnh, chẳng qua ảnh chụp là đen trắng, còn bây giờ thể chụp ảnh màu sắc rõ ràng .
Cố Tri Ý bỏ qua mỗi giai đoạn trưởng thành của mấy đứa bé, cô lưu mỗi khoảnh khắc của mấy đứa nhỏ.
Đặc biệt là Đoàn Đoàn và Viên Viên, Cố Tri Ý thừa dịp hai chị em còn nhỏ sẽ chụp thật nhiều ảnh, đều là những ký ức đáng quý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-956.html.]
Khi cô ở thành phố Thâm, Cố Tri Ý cũng chụp ít những hình ảnh ý nghĩa.
Sau , những cảnh tượng bên trong ảnh so sánh với những tòa nhà cao tầng trong tương lai thì vô cùng thú vị.
“Mẹ, xem , trong thời gian con vẽ đó, con lười biếng .”
Vừa về đến nhà là Tam Bảo lập tức chạy về phòng lấy hết những thành quả trong thời gian của bé, xem nó như trân bảo mà đưa cho Cố Tri Ý .
Đôi mắt bé sáng lên lấp lánh, rõ ràng là đang chờ đợi lời khen ngợi từ Cố Tri Ý.
Cố Tri Ý cũng tiếp nhận, thấy tranh Tam Bảo vẽ trong thời gian đúng là tiến bộ. Vì cô hề keo kiệt, chân thành khen ngợi Tam Bảo vài câu. Lập tức Tam Bảo híp mắt.
“ , , ông Thích cũng khen ngợi con nữa. Con mới giống như nào đó, chỉ chơi với xem ti vi.”
Thời điểm Tam Bảo nhắc đến nào đó thì ánh mắt của bé trực tiếp lia lên Nhị Bảo.
Nhị Bảo: ...
Em cứ thẳng là cho .
Cố Tri Ý dáng vẻ của Tam Bảo thì tức giận bóp lấy gương mặt trắng nõn, gì ngoài thịt của bé.
“Bây giờ con ám chỉ hai của con đúng ?”
“Cái gì mà ám chỉ? Mẹ, con ăn ngay thật thôi.” Tam Bảo hừ hừ .
Mọi ở trong phòng trêu chọc một hồi, Hà Thúy thấy cả nhà náo nhiệt thế , chị cũng vui mừng.
Thỉnh thoảng chị còn chia sẻ một trò chơi thường ngày của mấy đứa bé từ khi Cố Tri Ý rời khỏi nhà.
Lâm Quân Trạch thấy thời gian đến , lên ngoài nấu cơm.
Buổi tối, Lâm Quân Trạch sẽ mấy món nên dứt khoát mời Hà Thúy ở ăn cơm tối với gia đình, đến hiện tại nhà hai gia đình khá thiết .
Ngược Hà Thúy còn khách sáo với gia đình của Cố Tri Ý nữa.
chị vẫn hỗ trợ giúp một tay.