Việc giảm giá, tích điểm thật sự khiến cho khách hàng cảm thấy lợi nên họ mua hàng cũng vui vẻ.
Lúc Cố Tri Ý tiễn khách hàng về, cô còn kèm một câu, ngày mai còn chương trình rút thăm trúng thưởng, bảo đừng bỏ qua, nếu bạn bè, mua quần áo thì thể giới thiệu với họ.
Bên Lâm Quân Trạch chuẩn xong vòng thì tự mang đến cửa hàng.
Cố Tri Ý ý chạy hết các chương trình trong một ngày.
Cô chậm rãi tiến hành để theo dõi chất lượng.
Không ngừng khiến khách hàng bỏ tiền mua quần áo, tạo mối quan hệ .
Còn ở bên , Cố Tử Lâm giúp đỡ Cố Tri Ý trông cửa hàng. Anh là học kinh tế, so với ai khác thì khá rõ ràng xu thế phát triển của Trung Quốc trong tương lai.
Vì Cố Tử Lâm gửi điện báo về nhà từ sớm, thông báo sẽ về.
Lúc đầu, trường học bố trí cho một công việc trong ngân hàng, Cố Tử Lâm cũng sẽ , nhưng cũng thừa dịp nghỉ mà đến giúp Cố Tri Ý trông coi cửa hàng.
Tiện đó xem, bản rốt cuộc thích hợp .
Đương nhiên Cố Tử Lâm cũng nếu việc ở ngân hàng, cho dù là một viên chức nhỏ cũng là một vị trí mà nhiều chen chúc .
Anh vẫn nên với trong nhà một tiếng, tránh cho cả nhà còn chuẩn tâm lý.
DTV
Chỉ là Cố Tử Lâm , Lưu Ngọc Lan ở nhà nhận điện báo than ngắn thở dài bao nhiêu .
Trong mắt của , đây chính là cái bát sắt, nhưng ném cái bát sắt .
Việc Lưu Ngọc Lan sốt ruột đến tức giận .
“Ông xem đến cùng thì lão nhị đang nghĩ gì thế?”
Đến Cố Khôn bình thường để ý nhiều lắm, nhưng lúc cũng trong hồ lô của lão nhị bán thuốc gì.
“Ôi, chính lão nhị cũng , tiên nó ở Dương Thành giúp Tiểu Ý. Bà đừng gấp gáp!” Cố Khôn cũng chỉ thể trấn an như thế.
“ còn thể sốt ruột ? Không ông tính tình của lão nhị .” Lưu Ngọc Lan chỉ tiếc rèn sắt thành thép mà .
Trong khi đó, tất cả đều hai đứa con trai Cố Gia đều bố trí công việc, đến lúc đó Cố Tử Lâm sẽ qua ngân hàng bên báo cáo.
Việc gây một sóng chấn động trong thôn.
Gặp ai cũng khen ngợi vài câu. Mấy đứa nhỏ Cố gia đều tiền đồ cả.
Thoáng một cái mấy đứa con đều là sinh viên đại học.
Đây còn là mộ phần tổ tiên bốc khói xanh ?
Đương nhiên Lưu Ngọc Lan sẽ với khác rằng bản lão nhị còn chắc chịu về đơn vị .
Trước bà vẫn luôn yên tâm vì Cố Tử Lâm, ngờ khi nghiệp đại học xong thì bà vẫn yên lòng như thế.
Thật sự rầu c.h.ế.t mất.
Lâm Tú Mai cũng thế, nhưng cô đỡ hơn chồng của , cô tôn trọng quyết định của Cố Tử Lâm, cô cảm thấy dù thế nào chỉ cần cô chăm sóc cho mấy đứa bé thật , ủng hộ sự lựa chọn của Cố Tử Lâm là .
Cho nên vì chuyện mà khiến cho hai vị lớn tuổi trong nhà sầu trắng cả tóc.
Còn Cố Tử Lâm bên vô cùng nhiệt tình hỗ trợ cửa hàng cửa Cố Tri Ý.
việc mỗi ngày thấy , còn giao tiền, cứ một túi một túi da rắn xách bên ngoài thế khiến Cố Tử Lâm cảm giác thành công.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-959.html.]
Mỗi ngày đều nhiệt tình mà chào hỏi khách hàng.
Đặc biệt là đó Cố Tri Ý đặc biệt một chuyến đến thành phố Thâm, cô lấy danh sách ít cái tên.
Cô Tử Lâm cũng tự tìm đến cửa.
Nếu là đơn hàng lớn thì đều để phương thức liên lạc, để khi đối phương cần hàng, họ thể nhanh chóng phát điện báo cho .
Sau đó phân phối hàng.
Tiền trực tiếp chuyển trong tài khoản.
Như đều thuận tiện.
thế xây dựng cơ sở song phương đều tín nhiệm lẫn , hoặc tương đối quen .
Bên Cố Tri Ý cũng chỉ thỉnh thoảng quan tâm hỏi thăm một chút về tiến độ.
Có thể giao Dương Thành bên cho Cố Tử Lâm chính là giúp Cố Tử Lâm luyện tay.
Sau đó thỉnh thoàng Cố Tri Ý vẫn gọi điện thoại đường dài sang Hà Đại Thạch để hỏi thăm.
Nói thế nào thì đây cũng đều là sự nghiệp của cô, cô thể cứ để như thế mà chú ý đến, cứ như thế mà vung tay thu tiền.
gần đây trong cửa hàng hoạt động, tuy Cố Tri Ý chỉ bày mưu tính kế, nhưng nếu trong cửa hàng quá bận thì cô vẫn hỗ trợ.
Một ngày , Cố Tri Ý bận rộn mãi đến chiều thì bên ngoài một tiếng vang dội.
Mọi trong cửa hàng đang chọn đồ cũng thấy tiếng vang nên đều .
Kết quả thấy Lâm Quân Trạch đang cưỡi một chiếc mô tô mới tinh xuất hiện cửa hàng.
Cố Tri Ý ngoài.
“Vợ , em thấy thế nào?” Lâm Quân Trạch bỏ nón bảo hiểm xuống, vỗ đầu xe của , vẻ mặt đắc ý Cố Tri Ý.
Cố Tri Ý nhíu mày Lâm Quân Trạch.
“Anh mua hả?” Cố Tri Ý hỏi.
“ . Vợ, gây bất ngờ cho em.” Lâm Quân Trạch vẫn là dáng vẻ đắc ý như thế.
“Anh lắm. Bây giờ cũng học trò ?” Cố Tri Ý bằng giọng quái gở.
“Hì hì. Vợ , đây còn do tạo niềm vui bất ngờ cho em ? Trước đó chuẩn xong từ lâu .” Lâm Quân Trạch sờ đầu , ngượng ngùng .
Sau đó giống như nghĩ đến điều gì đó mà đưa nón bảo hiểm cho Cố Tri Ý: “Vợ , thôi! Anh đưa em dạo một vòng.”
Cố Tri Ý thấy trong cửa hàng bớt bận rộn nên gì mà chỉ nhận nón bảo hiểm Lâm Quân Trạch đưa cho, bước lên xe.
“Vợ , em chắc ?” Lâm Quân Trạch hỏi Cố Tri Ý. Sau đó bắt đầu khởi động mô tô.
Cố Tri Ý ở phía , vì nón bảo hiểm che đậy nên ngược cô cảm nhận gió chạm đến mặt.
vì thời tiết khá khô nóng, mà xe mô tô chạy như mang theo gió, nên gió vẫn thổi qua Cố Tri Ý.
“Vợ , em thấy thế nào?” giọng của Lâm Quân Trạch xuyên qua gió đến tai Cố Tri Ý.
Những nơi Lâm Quân Trạch chạy xe qua thu hút ít ánh mắt của theo.
Nhìn thấy Lâm Quân Trạch lái xe gắn máy chạy qua, đều với ánh mắt hâm mộ.