Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 96

Cập nhật lúc: 2024-12-15 12:15:08
Lượt xem: 225

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Tri Ý cầm lấy chút bông từ trong gian, chuẩn chăn bọc trẻ em cho Tam Bảo.

Tiện đó sẽ thêm ít quần áo mùa đông cho Đại Bảo và Nhị Bảo.

Không cần nghĩ cũng , chắc chắn nguyên chủ chuẩn quần áo chống lạnh cho hai đứa bé.

Tuy nhiệt độ ở phương nam sẽ xuống đến âm độ, hoặc sẽ tuyết rơi như phương Bắc, nhưng lạnh ở đây thuộc về loại lạnh ẩm ướt.

Trong phòng cũng thể cảm nhận gió lạnh thổi vù vù, thì bọn trẻ con mỗi ngày đều chạy ngoài đùa chơi.

Lâm Quân Trạch chỉ theo Cố Tri Ý đang chuẩn bông vải và vải vóc, tay Cố Tri Ý bắt đầu nâng lên, đ.â.m mũi kim xuống lớp vải.

DTV

Anh còn tưởng rằng đây Cố Tri Ý thường xuyên quần áo cho hai đứa trẻ nên luyện tài nghệ thế , lúc ánh mắt về phía Cố Tri Ý càng dịu dàng hơn.

Cố Tri Ý hề tưởng tượng trong đầu Lâm Quân Trạch, nếu Cố Tri Ý đến, chừng cô thốt lên một câu: Chàng trai, vốn dĩ duyên, tất cả đều nhờ tưởng tượng!

Lúc , Lâm Quân Trạch cũng về chuyện Cương Tử qua lên huyện thành với Cố Tri Ý: “Trước đây, nhờ một bạn từng cùng trong doanh giữ giúp một chiếc xe đạp, , em dùng nó cũng tiện.”

Cố Tri Ý thì vô cùng ngạc nhiên , nhưng động tác trong tay vẫn ngừng .

“Sao đột nhiên nghĩ đến việc mua xe đạp ? Trong tay tiền ?”

Không thế nào, bỗng nhiên Lâm Quân Trạch cảm thấy chột , ho khan một tiếng, : “Cái … vài ngày , các chiến hữu trong doanh trả cho một nợ.”

Vài ngày khi thương nặng, tình hình bác sĩ cũng lắm, các chiến hữu nghĩ rằng sẽ quân, nên bắt đầu chắp vá lung tung gom , kiên quyết trả hết nợ đó cho thì mới yên tâm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-96.html.]

Vốn dĩ giữ chút tiền để phong , đó lúc còn trong bệnh viện, cũng nghĩ sẽ lấy tiền giao cho Cố Tri Ý, nhưng hiện tại…

“A ~”,

Giọng điệu đúng là thâm ý. Cố Tri Ý nghĩ đến mỗi tháng Lâm Quân Trạch đều gửi tiền về nhà, thế nhưng vẫn còn tiền thể cho bạn bè mượn. Cẩu nam nhân cũng khá lắm!

Lâm Quân Trạch thấy dáng vẻ của cô, vội vàng giải thích: “Cái đều là do các chiến hữu trong lúc tương đối khó khăn mới mượn của , mà cũng nhiều .”

Cố Tri Ý dáng vẻ hốt hoảng ngốc nghếch, vội vàng giải thích của thì mỉm , cũng so đo với cái gì. Cô hỏi: “Làm phiếu xe đạp?”

Lâm Quân Trạch giống như đang kể công: “Hì hì, đổi với lãnh đạo, còn do nghĩ đến việc em ngoài sẽ dễ dàng hơn ?”

Được ! Nể tình cẩu nam nhân cầu xin sống sót mãnh liệt như , nên cô gì nữa.

Một bộ quần áo trẻ em thành. Bởi vì lúc dùng máy may chạy bằng điện bên trong gian may qua , lúc cũng cần Cố Tri Ý tay nhiều nhanh chóng thành.

Sau cùng kết chỉ , cắt chỉ, rút kim cất .

Cố Tri Ý giơ quần áo tay lên xem. Không tệ! Tay nghề của thụt lùi.

Lúc , Đại Bảo và Nhị Bảo thở hồng hộc chạy về, chạy thẳng nhà bếp uống ừng ực một ly nước lớn, đó mới ngay ngưỡng cửa.

Hai đứa thấy quần áo trong tay Cố Tri Ý, còn tưởng rằng cô cho chúng, thế là cướp mặc thử, nhưng lúc nhận lấy thấy tương đối nhỏ.

Đại Bảo méo miệng : “Mẹ, Đại Bảo mặc cái .”

Nhị Bảo cũng sờ , gật đầu : “ ! Mẹ, cái nhỏ quá, con và Đại Bảo đều cao hơn .”

Loading...