Nói xong, bà A Sơn tiến đến gần vài bước: "Nịnh Nịnh, cháu gì với A Mẫn ?"
"Cháu gì." Sở Nguyệt Nịnh rải cánh quýt, vị ngọt ngào của nước trái cây lan tỏa đầu lưỡi, nheo mắt : "Cháu chỉ với cô , chia tay chia tay cũng chỉ là cùng một kết cục mà thôi."
DTV
"Chia tay chia tay?" Đôi mắt của bà lão sáng lên: "Nhanh cho bà một chút."
Sở Nguyệt Nịnh kiên nhẫn giải thích: "Người mà A Mẫn thực sự thích, kỳ thật là tổng hợp của hai em. Ở chung với trai lâu ngày, cô sẽ cảm thấy ồn ào. Ở chung với em trai lâu ngày, cô cảm thấy quá tĩnh lặng. Trước đây chia ở chung, mới khiến cô cảm thấy thứ đều vặn hảo."
"Nếu chia tay, A Mẫn sẽ quen những bạn trai khác , nhưng ai thể khiến cô thích nữa. Mãi đến tám năm , khi gặp hai em, dây dưa với họ, dùng mười năm ở bên cạnh trai, dùng mười năm ở bên cạnh em trai, đó cùng ba chung sống."
"Nếu chia tay thì sẽ sớm ở bên ?"
Bát tự của ba kỳ thật đều hợp , quan trọng là tùy thuộc A Mẫn lựa chọn.
Bầu khí thế hệ ở Hương Giang kỳ thật cũng khá truyền thống, hôn nhân mở như nước ngoài, đa lớn tuổi ở Hương Giang vẫn thể chấp nhận.
Bà A Sơn là một trường hợp ngoại lệ, bà thể chấp nhận, bà khoanh tay lưng hai em đang đuổi theo A Mẫn chạy xa dần ở đầu đường.
"Vậy cuối cùng họ chia tay ?"
Sở Nguyệt Nịnh bấm tay tính: "Bị lừa gạt lâu như , giận dỗi một thời gian cũng quá đáng ?"
Bà A Sơn rõ ràng, bật ha hả.
Sở Nguyệt Nịnh đang chuẩn tính tiếp thì Tô Tú Nhã xách theo một chiếc túi du lịch màu nâu trở .
"Đại sư."
Tô Tú Nhã xuống, im lặng hồi lâu mới : "Cảm ơn cô bói quẻ cho hôm nay, bằng ... sẽ bao giờ sự thật."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-375.html.]
Sở Nguyệt Nịnh liếc chiếc túi du lịch màu nâu, nhướng mày: "Muốn ?"
"Tiếng Anh , nên sẽ Singapore." Tô Tú Nhã giơ tay đặt lên bụng, theo thói quen vuốt ve, đó đặt tay lên bàn: "Sắp chia tay , xem vận mệnh. Đại sư, xin hỏi bước , vận mệnh đổi ?"
Sở Nguyệt Nịnh quan sát tướng mạo của Tô Tú Nhã.
Tướng mạo vốn dĩ c.h.ế.t yểu đổi, cung con cái sụt giảm, cho thấy kiếp khả năng thêm con. Cung tiền tài chút hồng quang, hẳn là tài lộc ngoài ý , ngòi bút tài phú thể giúp cô nhanh chóng vững gót chân ở Singapore, sự nghiệp nửa đời sẽ tệ.
Sở Nguyệt Nịnh mang kết quả đến cho Tô Tú Nhã.
Tô Tú Nhã mặt vàng như nến nụ rạng rỡ, "Cảm ơn đại sư, kết quả thực sự lòng."
Nói xong, cô mở túi du lịch.
Có ở gần đó thấy túi du lịch tràn đầy tiền, lập tức trợn mắt há hốc mồm.
"Tiền, thật nhiều tiền!"
Tô Tú Nhã quan tâm đến âm thanh bên ngoài, từ túi du lịch lấy một xấp tiền đưa lên bàn.
Sở Nguyệt Nịnh nhận xấp tiền , đẩy trở về, "Trước cho , tính hai cho một lượt xem bói."
Thái độ của Sở Nguyệt Nịnh vô cùng kiên định, khiến Tô Tú Nhã đành bất lực thu tiền .
Hiểu rõ Sở Nguyệt Nịnh nguồn gốc tiền , Tô Tú Nhã nở một nụ cay đắng: "Phải chăng đại sư cảm thấy tiền "sạch sẽ"?"
"Sạch sẽ chứ, sạch sẽ? Cô đánh đổi bằng sức khỏe và tuổi trẻ để mang thai hai đứa con, gì là "sạch sẽ"?" Sở Nguyệt Nịnh nhàn nhạt đáp.
"Chính bọn họ mới là " sạch sẽ".”
Tô Tú Nhã , lạnh lùng: " , vì tình yêu mà mù quáng, sự thật, thật ngu xuẩn."